SÔNG NGẦM - Trang 290

đơn vị công tác của người bệnh đó - một cảnh sát trẻ qua hệ thống bảo hiểm
y tế.

Anh cảnh sát bị thương, cô y tá trong sáng, một lần gặp gỡ, một vật

làm tin nhỏ bé. Sao mà giống tình tiết trong những bộ phim tình cảm đến
thế?

Mấy tiếng sau những ảo tưởng đẹp đẽ trong tâm trí y tá Đinh Yến đã

vỡ tan tành. Anh cảnh sát đó gần như giật lấy chiếc thẻ nhớ điện thoại từ
tay cô bằng một động tác thô bạo, anh ta không hề để ý đến bộ móng tay
được sơn sửa rất cầu kỳ của cô. Y tá Đinh hơi ấm ức, nhưng thấy bộ dạng
thẫn thờ của anh chàng khi nhìn chiếc thẻ nhớ trong lòng bàn tay, cô lại
mềm lòng.

"Sao?" Cô tò mò hỏi: "Có phải là của anh không?"
Đó không phải là thẻ nhớ điện thoại của Phương Mộc, nó hoàn toàn

không khớp với điện thoại của anh.

Như vậy, đó chắc chắn là thẻ nhớ điện thoại của Lục Hải Thao!
Phương Mộc thở dồn dập, anh nhớ lại hôm đó Lục Hải Thao bỗng

dưng vô cớ cào rách chân mình, cũng vì thế mà đám người làng đó cho
rằng Lục Hải Thao đã phát điên.

Trước đó, khi Lục Hải Thao lấy tay gom những mảnh vụn của điện

thoại di động lại, chắc chắn đã kẹp chiếc thẻ nhớ vào tay, sau đó, cứa rách
da chân Phương Mộc và nhét nó vào trong.

Rốt cuộc là trong chiếc thẻ nhớ này có gì?
Phương Mộc cuống quýt nhìn xung quanh, y tá Đinh rụt rè hỏi: "Sao

thế?"

"Có thể sử dụng máy vi tính ở đâu được không?"
Y tá Đinh do dự giây lát, "Tôi có một cái netbook. Không biết…"
"Được." Phương Mộc lại nhớ ra một việc, "Cô có thiết bị đọc thẻ

không?"

"Chỗ y tá trực ban có thể có, anh đợi một lát." Y tá Đinh vội vàng đi

luôn, trong lòng tràn ngập cảm giác ngọt ngào kiểu kiều nữ giúp anh hùng.
Lại càng giống phim Mĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.