SÔNG NGẦM - Trang 41

thép, khoảng cách theo đường chim bay chừng hai nghìn mét, điểm quay
phim nằm ở tầng 3 trở lên.

Tiêu Vọng đứng dưới chân ống khói cao vòi vọi của nhà máy thép,

nhìn về phía bắc, chỉ vào khu nhà cao tầng cách đó không xa bảo: "Chính là
chỗ kia!"

Khu dân cư Hoa Cương là khu nhà cao tầng được xây dựng tương đối

sớm, kiến trúc cũ kĩ, tường nhà nham nhở bẩn mốc. Nhìn bốn tòa nhà, mỗi
tòa năm đơn nguyên, Tiêu Vọng khẽ bật ra một câu chửi thề:

"Mẹ kiếp, tìm đến bao giờ đây!"
Phương Mộc không hề lo lắng, anh lấy tấm ảnh ra và nói: "Bọn phạm

tội luôn tìm mọi cách để ngăn chặn người khác để ý thấy hành vi của
chúng. Chắc chắn chúng sẽ kéo kín rèm suốt cả ngày."

Tiêu Vọng vỗ tay lên trán: "Sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ!" Sau khi

ngắm kĩ tấm ảnh, anh lấy ra một chiếc kính viễn vọng, nấp trong xe lần lượt
quan sát từng tòa, từng tầng. Nhưng sau khi quan sát bốn tòa nhà, vẫn
không phát hiện ra căn hộ nào có treo tấm rèm như vậy. Tiêu Vọng không
nản lòng, tiếp tục kiểm tra đi kiểm tra lại vài lượt nhưng vẫn không có thu
hoạch gì.

"Mẹ kiếp, kì lạ thật." Tiêu Vọng bắt đầu chán nản, "Không lẽ chúng ta

tìm nhầm chỗ?"

"Không thể nhầm được." Phương Mộc nhìn khắp xung quanh bên

ngoài cửa xe, "Chắc chắn là bọn chúng ẩn nấp ở đây."

"Không lẽ chúng nó nhận ra là rèm cửa đã bị quay vào băng video…"

Tiêu Vọng cắn móng tay, "Nên đã đổi rèm?"

Phương Mộc gật đầu bảo cũng có thể. Nếu nghi phạm đã có đề phòng

thì việc xác định chỗ ẩn náu của chúng sẽ càng khó. Bốn tòa nhà, hai mươi
đơn nguyên, hai trăm bốn mươi hộ gia đình, không thể lục soát từng căn
hộ. Nếu bứt dây động rừng, hậu quả xảy ra có thể sẽ là con tin bị hại hoặc
cuốn băng video bị đưa lên mạng.

Tất cả mọi người trong xe bỗng chốc đều im lặng. Sau khi hút liền hai

điếu thuốc, Phương Mộc đột nhiên lên tiếng: "Tôi nhớ là lúc điều tra ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.