SÔNG NGẦM - Trang 411

Phương Mộc đứng yên lặng trong gầm cầu thang, mắt nhắm hờ, vẻ

mặt bình yên. Đúng lúc đó, gã Quỷ mở cánh cửa sắt ở gầm cầu thang bước
vào, đưa cho Phương Mộc một chiếc thẻ.

"Lấy ở chỗ nhân viên phục vụ tầng."
"Anh về trước đi." Phương Mộc lấy ví tiền ra, nhưng gã Quỷ đã ấn

chặt tay anh.

"Lần trước, tôi đưa thằng con đi mua một đôi giày rồi, rất ấm." Gã

Quỷ nói dứt lời bèn nháy mắt với Phương Mộc, quay người đi xuống dưới
lầu.

Phương Mộc ngây người ra một lúc, rồi nhìn vào gầm cầu thang

không một bóng người mỉm cười.

Phòng 1408. Phương Mộc thở dốc, nhét chiếc búa sắt dính đầy máu

tươi nhét vào ba lô, quay người đi vào buồng vệ sinh. Có tiếng đàn bà kêu
lên thất thanh, sau đó Bùi Lam bị lôi ra ngoài, trên người không một mảnh
vải che thân.

Sau khi đóng cửa nhà vệ sinh, Phương Mộc buông cánh tay đang nắm

chặt tóc Bùi Lam ra, quay mặt đi chỗ khác. Bùi Lam không hề để ý đến
chuyện mình đang ở trần, trên người hoàn toàn không mặc gì, nhìn thấy
Lương Trạch Hạo đang nằm bất tỉnh trên giường, cảm xúc rối bời hiện ra
trên gương mặt cô.

Phương Mộc lấy ra một tờ giấy in đưa cho Bùi Lam, anh suy nghĩ một

lát rồi hỏi: "Một mình cô được không?"

"Không sao đâu, anh cứ tin vào khả năng diễn xuất của em." Bùi Lam

đưa mắt nhìn mặt Phương Mộc, thần thái mạnh mẽ kiên quyết chưa từng có
hiện ra trên gương mặt cô, khác hẳn với vẻ yếu ớt bất lực trước đây, "Em
nói rồi, em muốn làm một việc gì đó cho Tiểu Mĩ."

Lục Hải Yến nhìn file dạng nén trên màn hình vi tính, tim đập thình

thịch.

Anh đã quay trở lại.
Đêm hôm qua, khi gương mặt Phương Mộc từ từ hiện ra trong bóng

tối và gọi tên cô, Lục Hải Yến gần như không dám tin vào mắt mình.

Đúng là anh đã quay trở lại, mang theo hy vọng của sự sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.