SÔNG NGẦM - Trang 412

Lục Hải Yến định thần lại, cô gõ vào hộp thoại ba chữ Lục Hải Thao.
Em trai, tên em cô chính là mật mã.
Trong thư mục tên là video hóa ra chỉ có một văn bản word. Lục Hải

Yến im lặng đọc, thoạt tiên thấy hoảng sợ trong lòng, rồi từ nỗi hoảng sợ ấy
dần dần trỗi dậy một luồng dũng khí lớn lao.

Khói súng cuộn lẫn bụi bay trong không gian tối mờ của từ đường.

Phương Mộc xách khẩu súng 54, chậm rãi bước xuống dưới bục sân khấu,
đi về đám xác người đang nằm trên nền đất.

Gã vệ sĩ bị bắn trúng ngực, đã hoàn toàn tắt thở.
Lục Đại Xuân bị bắn trúng bốn phát, trong đó một phát trúng động

mạch cổ, người đã tắt thở, nhưng máu vẫn không ngừng phun ra.

Lục Thiên Trường bị bắn trúng lông mày, đầu nát như quả dưa hấu.
Lục Đại Giang bị bắn hai phát vào người, hai phát vào đùi, vết thương

nặng nhất ở ngực phải, hắn ngồi dựa vào một cây cột, mồm liên tục kêu
rên. Thấy Phương Mộc đi tới, hắn kinh sợ gào lên.

Phương Mộc đá bay khẩu súng bên cạnh Lục Đại Giang, anh không để

ý đến hắn, mà quay người ngồi xuống bên cạnh Lương Tứ Hải.

Lương Tứ Hải nằm ngửa trên nền từ đường, nửa mặt bên trái bị bắn

nhiều phát, chắc là trúng đạn của khẩu súng hoa cải trong tay Lục Đại
Xuân.

Ngoài bị thương nặng ở đầu, ngực trái và bụng dưới bên phải hắn đều

có vết đạn, máu vẫn tiếp tục chảy thành vũng dưới người hắn. Hắn thở dồn
dập, miệng liên tục sùi bọt máu.

Phương Mộc chăm chú nhìn gương mặt thấy rõ cả gân lẫn xương của

Lương Tứ Hải, cho đến khi một con mắt còn lại của hắn từ từ nhìn về phía
anh.

"Mày…" Cổ họng Lương Tứ Hải đã nghẹn cứng vì máu, khó khăn

lắm mới bật ra được một âm tiết.

"Không phải là tôi, mà là họ." Phương Mộc lấy khẩu súng của Đinh

Thụ Thành chỉ vào tấm thẻ cảnh sát trên ngực mình, gương mặt Hình Chí
Sâm sống động hiện ra trong tấm ảnh trên thẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.