SỐNG NHƯ TIỂU CƯỜNG - Trang 129

Trí tưởng tượng của vị đại ca này thật phong phú, tuy vậy tôi cũng đã
không còn lựa chọn nào khác, làm thằng đàn ông phải thừa nhận mình kém
cỏi mặt đó quả là một sự đau khổ cùng đường! Tôi đau đớn gật gật nói:
“Chính thế, cái đó của tôi không được.” Tôi lại bật khóc, lần này là muốn
khóc thật sự.

Tôi nhanh chóng di chuyển lại gần ông ta, hóa ra có một số chuyện không
hấp dẫn mấy bà ngồi lê đôi mách bên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.