Sống thiền
156
ta nghĩ đến bản thân như thế nào thì giờ đây
chúng ta cũng quan tâm đến những gì “không
phải ta” tương tự như vậy. Bởi vì ta đã vượt qua
sự trói buộc cố hữu được gọi là “ngã chấp” nên
nhìn thấy được tính chất tương quan thiết yếu
giữa mình và vạn hữu, và không còn thấy có tồn
tại một “cái ta” nhỏ nhoi, vị kỷ như trước nữa.
Lòng yêu thương chân thật ấy cũng giúp chúng
ta có được sự cảm thông sâu sắc với nỗi khổ của
muôn loài và sẵn sàng làm bất cứ điều gì có
thể để mang lại niềm vui sống cho kẻ khác, bởi
vì giờ đây những nỗi khổ ấy cũng chính là của
bản thân ta, và những niềm vui ta có thể tạo ra
cho bất cứ ai cũng chính là cho bản thân mình.
Cũng vì thế mà ta cảm thấy tự mình cũng vui
khi người khác có được niềm vui. Chúng ta
cũng dễ dàng tha thứ vì trong lòng ta không
còn có những thành kiến và hận thù, cố chấp.
Ta có thể buông xả tất cả mà không cần nắm
giữ bất cứ gì cho riêng mình, bởi vì ta không
còn thấy có một cái ta nhỏ nhoi để phải vun
đắp, bảo vệ...