Sống thiền
100
tại. Sự trực nhận hay cái thấy vượt ngoài mọi
ý niệm đó chính là tuệ giác, được hình thành
qua quá trình tập trung chú ý dưới ánh sáng
của chánh niệm, như chúng ta đã có lần đề cập
trước đây. Quá trình này diễn ra một cách hoàn
toàn tự nhiên và chỉ đòi hỏi sự tập trung kiên
trì qua thời gian, thay vì là những nỗ lực phân
tích, suy diễn. Như ánh nắng mặt trời chiếu lên
băng tuyết, chỉ cần chờ đợi thời gian trôi qua là
băng tuyết sẽ dần dần tan đi...
Những nỗ lực phân tích, suy diễn của chúng
ta xét cho cùng chính là nhằm dựng nên một
tập hợp các ý niệm, bằng vào những ý niệm
đã sẵn có trong ký ức của chúng ta. Vì thế,
chúng không phải là một quá trình sáng tạo.
Nhưng khi có sự xuất hiện của tuệ giác, vấn
đề sẽ hoàn toàn thay đổi. Bởi vì tuệ giác không
phải là kết quả mà quá trình suy tư có thể đạt
đến, nó chỉ có thể xuất hiện như kết quả của sự
quán chiếu. Do đó, tuệ giác bao giờ cũng mang
lại cho tư tưởng những ánh sáng mới, những
sinh khí mới. Tuệ giác vượt ra ngoài khuôn khổ
của các ý niệm sẵn có nên không bị hạn chế,