SỐNG TRONG BÃO BIỂN - Trang 86

Pierre Loti

Sống trong bão biển

Dịch giả: Phạm Văn Vinh

Phần Thứ Tư

Trai gái yêu nhau thường hay đến ngồi trên ghế dài, trước cửa nhà, lúc
màn đêm xuống.
Yann và Gaud cũng thế. Chiều chiều họ lại trước cửa nhà bà Moan, ngồi
trên chiếc ghế đá Granit cũ kĩ để tâm sự.

Những người khác còn có mùa xuân với bóng cây và những buổi chiều ầm
áp với những cây hồng nở hoa. Còn họ, họ chỉ có những buổi chiều tà ngả
dần trên làng chài, chung quanh là những cây kim tước và khắp nơi là đá
Granit. Trên đầu họ, chung quanh họ, chẳng có bóng cây, chỉ có vùng trời
mêng mông, mây mù lãng đãng trôi qua. Hoa của họ là bọt biển dân chài
kéo theo lưới rơi vãi trên cát mỗi buổi chiều đi biển về.
Mùa đông ở đây do có ảnh hưởng của hải lưu nên không khắc nghiệt lắm;
nhưng chiều đến lại có hơi nước đem theo mưa phùn giá lạnh nhỏ giọt trên
vai những người đang mải trò truyện.
Họ vẫn cứ ngồi, thấy thế lại hay. Cái ghế đá đã có một trăm tuổi thọ, chẳng
lạ gì những cảnh yêu đương của họ; ghế đá đã nghe hàng trăm lần những
lời âu yếm dịu dàng giống như thế, hết thế hệ này đến thế hệ khác. Từng
quen với những cuộc trò truyện khuya khoắt từ lúc họ còn trai trẻ đến lúc
họ đã về già bước đi run rẩy lại ngồi hóng mát vào lúc ngày tàn.
Thỉnh thoảng bà lão lại ngó đầu ra cửa nhìn, trong lòng vui sướng được
nhìn thấy cháu con hạnh phúc. Đôi lần bà cũng nhắc: “ Khuy rồi, vào đi
kẻo lạnh các con! ”
Họ biết lạnh là gì! Họ chỉ biết được ngồi bên cạnh nhau ở bên ngoài thế
này là vui sướng.
Những lời rủ rỉ của họ nghe như một bản hòa tấu có giọng cao thánh thót
của Gaud xen vào giọng trầm hùng của Yann. Bóng hai người hiện rõ trên
vách đá, với vành mũ trắng rộng của cô và vóc người to cao, đôi bờ vai bề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.