SỐNG TRONG BÃO BIỂN - Trang 84

Tuy vậy Gaud đã hiểu.
Bà Yvonne vẫn đứng góc nhà, chú ý lắng nghe hai người, bà thấy hạnh
phúc đang đến gần họ. Yann nói tiếp:
“Chúng ta tổ chức đám cưới, nếu cô vẫn muốn, cô Gaud ạ…” … Yann
chờ đợi câu trả lời. Anh sốt ruột.
“Trả lời đi chứ, Gaud”. Bà Yvonne đứng lên, lại gần hai người, giục cô
cháu gái “Nó bất ngờ đấy, anh Yann ạ. Thứ lỗi cho nó. Để nó suy nghĩ và tý
nữa trả lời… Anh hãy ngồi xuống đây. Uống cốc rượu táo với chúng tôi
đã…”

Gaud không trả lời. Trong lúc ngây ngất lời lẽ của cô bay biến đâu cả.
Như vậy ra Yann vẫn là một người tốt, vẫn là người có tâm hồn, vẫn như cô
đã nhận định từ trước. Hai năm qua, anh ấy đã tỏ ra rẻ rúm, giờ đây anh ấy
chấp nhận. Chắc hẳn có lý do, nhưng ta sẽ hỏi sau. Bây giờ không phải là
lúc. Cô nhìn Yann bằng đôi mắt sâu thẳm của mình để nói lên lòng tôn thờ
sùng bái đối với anh. Rồi hai hàng nước mắt ròng ròng trên má cô…
“Chúa phù hộ các con” bà Moan nói. “Ta cảm ơn Chúa đã cho ta nhìn
thấy các con hạnh phúc trước khi ta nhắm mắt”.
Họ vẫn đứng đấy, tay nắm tay im lặng.
“Ôm hôn nhau đi, các con! Sao chẳng nói năng gì? Gaud con, nói với
anh ấy một câu gì đi chứ!”
Yann bỏ mũ ra, cúi xuống ôm hôn Gaud, một cái hôn nồng thắm chưa
hề có trong đời anh.

Gaud cũng ôm hôn Yann, dán chặt đôi môi vào má anh, cái má đã bao
năm nước gió của biển khơi đã làm đỏ rực. Trong ngách tường một con dế
vang lên lời chúc hạnh phúc, còn tấm ảnh của Sylvestre trong vành hoa
tang như cũng mỉm cười. Cả gian phòng âm u như có sinh khí hẳn lên cả
ánh hoàng hôn lọt qua ô cửa nhỏ lúc ấy cũng như tưng bừng nhảy múa reo
vui.
“Đi Islande về thì cưới à các con?” Bà lão hỏi.
Gaud cúi đầu không nói, chỉ lẩm nhẩm một mình: Đi Islande về! Đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.