SỐNG VỚI TÂM TỪ - Trang 277

Sống với tâm từ

278

Con đường Trung đạo tránh xa cả hai thái cực:

chạy

theo

vật

chất

chủ trương

hư vô. Ý niệm về một con

đường Trung đạo khó có thể diễn đạt được, như đức
Phật có lần ví cuộc đời này như là “mộng huyễn, như
bọt nước, như sương mai, như ánh chớp
(Nhất thiết
hữu vi pháp, như mộng huyễn, bào ảnh, như lộ, diệc
như điển, ưng tác như thị quán. -
Kinh Kim cang).
Tất cả thế giới hiện tượng - chúng ta thấy, nghe, ngửi,
nếm, xúc chạm... - đều không vững bền và không có
thực thể.

Nếu như ta rơi vào thái cực thứ nhất, ta sẽ bị kẹt

vào sự dính mắc. Nếu ta rơi vào thái cực thứ hai, ta sẽ
bị lạc vào sự tự mãn hoặc tuyệt vọng. Và nếu như ta đi
được trên con đường Trung đạo, hành động của ta sẽ
phản ảnh được tuệ giác về hậu quả của việc mình làm
và tự tánh vô thường của sự sống.

Bố thí là một hành động phát xuất từ con đường

Trung đạo. Nó cho phép ta có được một cá tính không
dính mắc và cũng không tự mãn. Bố thí là một cử chỉ
của tâm, ý thức rằng, mặc dù không có gì là bền vững
cho ta nắm bắt, nhưng hành động của ta vẫn có ý nghĩa
và cần thiết. Bạn hãy thực tập như

thế này

, chú ý đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.