SÔNG XA - Trang 277

sông lúc này ăm ắp và phẳng lặng như mặt hồ. Chao ôi! Giá như bây giờ
được chui ra khỏi hầm đứng giữa gió hít một hơi đầy lồng ngực rồi cứ thế,
để nguyên cả quần áo nhảy ùm xuống bơi một vòng sang tới tận mí sông
bên kia thì thú vị biết bao.
Lồng ngực tôi căng lên như sắp sửa dồn hơi, chìm người vào dòng sông
mát rượi này thật… Đúng lúc đó thằng Quang xuất hiện đột ngột như từ
đáy sông ngoi lên.Có lẽ hắn dừng xe ở xa rồi đi bộ đến và tốp vệ sĩ cũng đã
tản về vị trí của mình đâu vào đó cả rồi? Lâu lắm tôi mới lại nhìn thấy hắn.
Với cái quần soóc trắng và cái áo thun cũng trắng, râu ria được xén tỉa cẩn
thận, trông hắn lại có phần khỏe mạnh, trẻ trung hơn ngày trước. Đi cạnh
hắn là một ả người Mỹ khá đẹp, tóc vàng, cũng mặc soóc, đội nón lá trắng
rộng vành kính mát trùm kín mặt và chiếc máy ảnh sáng loáng treo toòng
teng trước ngực. Cặp đùi dài và thon của ả bắt nắng chiếu đỏ rực lên.
Đôi trai gái đi khuất góc nhìn của lỗ thông hơi, tôi không trông thấy gì nữa.
Khi chúng hiện trở lại thì cả hai đứa đều đã mặc đồ tắm.
Sau gần một giờ đồng hồ chờ hắn tắm mà tôi có cảm giác như thời gian
như dừng lại, với bao nhiêu giả thiết may và rủi. Khíp với dự đoán của tôi,
ả người Mỹ lên trước, ngực, bụng nháng nước vừa thở phù phù với vẻ sảng
khoái tột độ vừa uốn éo đi đến một bụi cây rậm rì cách đó không xa để thay
đồ. Còn lại mình hắn bên bờ sông, dõi mắt sang bên kia, nơi có một dải
rừng mờ mờ đang được ráng chiều tô lên một đường viền tím sáng. Đây là
thời cơ. Tôi luồn nhanh ra khỏi hầm, trồi lên từ lòng nước và tích tắc sau đã
đứng trước mặt hắn, toàn thân ướt sũng. Chắc lúc ấy trông tôi kỳ dị lắm và
cũng do quá bất ngờ, hắn đứng sửng ra, mồm há hốc như nhìn thấy quỷ,
phải mất vài giây, sau khi đã chớp mắt liền mấy cái, và thoáng nhìn thấy
khẩu súng cũng ướt nước trên tay tôi, hắn mới chợt hiểu tất cả. Đây là thời
khắc quyết định. Nếu hắn định kháng cự hay định tri hô lên một tiếng là tôi
sẽ nháy cò liền. Nhưng… thay vì sự chống trả nhanh lẹ và điên cuồng theo
đúng bản tính hung bạo của hắn thì con người ấy chỉ đứng im nhìn tôi trong
nỗi tuyệt vọng tột độ. Chính điều đó làm ngón tay tôi dừng lại. Hắn nói lắp
bắp, môi se lại, không phải chỉ khuôn mặt mà toàn thân hắn tái nhợt đi. Hắn
cười gằn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.