SÔNG XA - Trang 278

- Thế đấy!.. Tôi mong mỏi mãi để có lần được gặp lại… Cuối cùng đã được
toại nguyện như thế này đây!... Thú thật!
- Im! – Tôi dằn giọng quát khẽ - Đừng giở cái gọng ấy ra nữa. Nghe đây!
Thay mặt chính quyền cách mạng và nhân danh những con người đau khổ
bị mi hãm hại; bữa nay ta tuyên án tử hình mi!
Hắn khẽ nhún vai, mặt dăm dúm lại, nhếch một cái cười đầy cay đắng và
vẫn đứng im nhìn tôi. Dường như cái nhìn của hắn không liên quan gì đến
nòng súng sắp nhả đạn này cả. Tôi đưa mũi súng lên ngang ngực hắn…
Tấm ngực rộng, có miếng bèo màu xanh đưa lên đưa xuống dồn dập…
Đúng lúc đó, ả người Mỹ từ trong bụi đi ra. Mặt đang hơn hớn, chợt trông
thấy cảnh này, ả đưa hai tay lên ôm đầu chợt rú lên. Tôi lia nhanh mũi súng
sang phía ả hàm ý đe dọa. Song ả có vẻ không hiểu, cứ lùi dần… lùi dần.
Nó sẽ kêu toáng lên bây giờ đây này! Tôi tiến một bước và quyết định…
Nhưng thằng Quang đã không để cho tôi kịp làm công việc ấy, hắn quay
sang ả nói một câu gì bằng tiếng Anh và lập tức ả đứng im, miệng cũng
không há hốc chực la lối nữa. Để mặc ả đang đứng run bắn như bị rắn quấn
chân ở đó, hắn day mặt trở lại tôi, hai tay buông thõng, tiếng nói âm u:
- Đừng ngại! Tôi không chống cự đâu, tôi tới số rồi. Cả con đàn bà kia nữa,
nó im rồi! Trước khi bắn, cho tôi nói mấy câu, được không?
Tôi gật đầu mà không biết mình gật hay lắc nữa.
- Ngắn thôi! Trước đây tôi đã tiên liệu cô sẽ đi theo con đường của chồng
cô, ai dè lại đúng vậy, chỉ khác kiểu đi của cô ghê gớm quá, tôi không thể
tin được. Tôi đã hẹn được gặp cô và hôm nay không ngờ lại được gặp như
thế này. Cô bao giờ cũng ở phía trước tôi, cao hơn tôi một đầu. Cô có
những cái cao đẹp mà tôi không có, tôi muốn hướng tới cô như hướng tới
một điều mà biết rằng nó vẫn còn, vẫn đang ẩn náu đâu đó trong tôi, nhưng
tôi không hướng được, tôi chót bị nhuộm đen mất rồi. Vì vậy, tôi căm thù
và kính trọng cô. Tôi biết sớm muộn gì rồi một trong hai người sẽ phải
chết. Cô có thể bắn tôi hoặc tôi sẽ bắn cô. Và bây giờ, điều thứ nhất sắp xảy
ra. Tôi không phàn nàn gì. Nếu không phải thế này thì ngày mai, ngày mốt
hay bữa nào đó, cô chắc chắn sẽ là mồi của viên đạn trong tay tôi. Tôi
không bao giờ muốn là kẻ tử thù của cô, nhưng số phận đã xếp đặt cho cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.