STALINGRAD - TRẬN CHIẾN ĐỊNH MỆNH - Trang 265

đội Áo-Hung và nói thạo tiếng Đức. Quân của Gross chỉ có duy nhất một
khẩu Pak 37 mm ngựa kéo cho cả khu vực của mình, song những người lính
nông dân Romania đã chiến đấu liều chết vì biết rằng họ chỉ còn có thể dựa
vào chính mình. Các sĩ quan và hạ sĩ quan của họ “không bao giờ ló mặt ra
tiền tuyến, suốt ngày la cà trong các tòa nhà phía sau rượu chè nhạc nhẽo”.
Các báo cáo Soviet gán cho tuyến phòng thủ Romania trang bị vũ khí mạnh
hơn nhiều so với thực tế. Chiếc tăng đầu tiên đột phá thuộc lữ đoàn tăng số
13, nghe nói rằng đã cán bẹp ít nhất bốn khẩu pháo chống tăng dưới xích sắt
và tiêu diệt ba hỏa điểm.

Gebele theo dõi trận tấn công từ vị trí quan sát trong khu vực của mình.

“Quân Romania chiến đấu dũng cảm, nhưng đối mặt với các đợt tấn công
Soviet, họ không có cơ hội nào cầm cự được lâu”. Cuộc tấn công Soviet
diễn ra “cứ như trên bãi tập: bắn-di chuyển-bắn-di chuyển”. Thế mà trong
phim thì những chiếc T-34 lao tới trước, tuyết tóe ra dưới xích sắt, trên mỗi
xe có một tốp tấn công tám người mặc trang phục ngụy trang màu trắng, cốt
che giấu những yếu kém của mình thôi. Các đơn vị tấn công ở phía nam
Stalingrad thiếu hụt hậu cần trầm trọng do rất khó đưa phà qua sông Volga
đã phủ gần kín băng. Các sư đoàn đã bắt đầu cạn lương ăn trong ngày thứ
hai của cuộc tấn công. Đến ngày thứ ba, Sư đoàn súng trường số 157 đã hết
cả thịt lẫn bánh mì. Để giải quyết vấn đề, tất cả xe cộ trong Tập đoàn quân
số 64, kể cả xe dùng để tải thương, được đưa hết ra chuyên chở hậu cần.
Thương binh thì đành để lại trong tuyết.

Sự hăng hái của hầu hết binh sĩ tấn công hiện rõ. Đây được xem như một

thời khắc lịch sử. Fomkin, một lính thông tin đường dây thuộc Sư đoàn súng
trường số 157, tình nguyện lên trước các xe tăng tấn công đưa chúng qua bãi
mìn. Không ai có thể nghi ngờ báo cáo của Cục Chính trị Phương diện quân
Stalingrad về niềm hạnh phúc của bộ đội mà “giờ phút chờ đợi bấy lâu đã
đến khi những người bảo vệ Stalingrad lấy máu thù trả đủ cho máu vợ con
và cán bộ chiến sĩ ta đã đổ”. Với những người được dự phần thì đó là “ngày
hạnh phúc nhất trong cả cuộc chiến”, thậm chí còn hơn cả cái ngày mà cuối
cùng Đức phải đầu hàng ở Berlin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.