SỬ KÝ TƯ MÃ THIÊN - Trang 444

- Không được! Nước Tần đã mạnh lại căm giận nước Yên, như thế cũng đủ
đáng sợ lắm rồi. Huống chi nó lại nghe Phàn tướng quân ở đây. Như thế tức
là “Ném thịt ra giữa lối đi của hùm đói”, cái tai vạ ấy không thể cứu được
đâu! Tuy có Quản Trọng, án Anh(12) cũng không thể bày mưu cho ta. Thái
tử phải mau mau cho Phàn tướng quân vào đất Hung Nô để khỏi tai tiếng,
xin phía Tây ước hẹn với Tam Tần, phía Nam liên kết với nước Tề, nước
Sở, phía Bắc hòa với Thiền Vu sau đó mới có thể lo toan được. .
Thái tử nói:
- Kế của thái phó tốn mất nhiều ngày giờ quá. Lòng tôi lo lắng ưu phiền, sợ
không đợi được giây lát. Vả chăng, không phải như thế mà thôi, Phàn
tướng quân là người cùng khốn, thiên hạ không ai dung, gửi thân ở Đan, dù
sao Đan cũng không thể vì bị nước Tần mạnh bức bách mà bỏ rơi người
bạn đáng thương, đưa ông ta sang Hung Nô, như thế thì Đan chết mất. Xin
thái phó nghĩ cho cách khác.
Cúc Võ nói:
- Làm việc nguy mà muốn cầu được yên, gây họa mà muốn cầu được phúc;
mưu kế thì cạn mà kết oán thì sâu; hên kết với một người mà không nghĩ
đến cái hại lớn của nước nhà, tức là như người ta nói, thêm oán mà gieo
họa vậy. Điều đó cũng như lấy nắm lông chim hồng mà đốt trên lò than,
nhất định chẳng còn gì nữa. Nước Tần đã hung ác lại muốn làm hả cơn giận
dữ thì chưa biết đến thế nào mà nói? Nước Yên có Điền Quang tiên sinh là
người trí sâu mà dũng cảm thâm trầm, có thể bàn với ông ta được(14)
Thái tử nói:
- Muốn xin thái phó cho tôi được làm quen với Điền tiên sinh, có được
không?
Cúc Võ nói:
- Xin vâng.
Cúc Võ bèn đi tìm Điền Quang nói:
-Thái tử muốn mưu việc nước với tiên sinh đấy.
Điền Quang nói:
-Xin vâng lời dạy.
Bèn đến, thái từ ra đón, đi giật lùi để dẫn đường, quỳ xuống để trải chiếu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.