SỰ MINH ĐỊNH CỦA ĐỊA LÝ - Trang 162

thậm chí còn hơn cả công trình của Mackinder, cho chúng ta một
khuôn khổ để hiểu thế giới Hậu Chiến tranh Lạnh.

Giống như Strausz-Hupé, Morgenthau, Henry Kissinger và

những người châu Âu nhập cư khác trong những thập niên giữa thế
kỷ XX, Spykman đã mang chủ nghĩa hiện thực của mình vào quốc
gia đã tiếp nhận mình, đồng thời đã nhận định rằng quốc gia này
đang ngây thơ một cách nguy hiểm. Do vậy, ông đã tập trung vào
việc tháo gỡ chủ nghĩa Lý tưởng và khuynh hướng đa cảm, những
thứ thường được xem là đặc trưng cho các nhà tư tưởng Mỹ. Ông
cho rằng “Địa lý là tất cả”, và Hoa Kỳ là một cường quốc lớn không
phải là bởi những tư tưởng của đất nước này, mà nhờ ở sự tiếp cận
trực tiếp của nó với hai đại dương, khiến nó trở thành “Nhà nước
hưởng lợi nhiều nhất từ vị thế địa lý trên toàn thế giới. Với Spykman,
bản đồ không hề có tình cảm: nó là nơi diễn ra cuộc đấu tranh
không ngừng nghỉ để giành sự thống trị về không gian, ông viết,
“Cộng đồng quốc tế là một xã hội không có chính quyền trung ương
để giữ gìn luật lệ và trật tự.” Nói khác đi, nó thể hiện một trạng thái
vô chính phủ. Do vậy, tất cả các quốc gia phải đấu tranh cho sự sinh
tồn của mình. Các chính khách có thể đấu tranh cho những giá trị
phổ quát của công lý, sự công bằng, và sự khoan dung, nhưng chỉ
đến mức mà họ không gây cản trở cho cuộc tìm kiếm quyền lực vốn
đồng nghĩa với sự sống còn của họ. “Việc tìm kiếm quyền lực không
phải là nhằm đạt được những giá trị đạo đức; các giá trị đạo đức
được sử dụng nhằm tạo thuận lợi để đi tới quyền lực.” Một lời tuyên
bố như thế gần như chỉ có thể được đưa ra bởi Karl Haushofer, và
việc thực hiện nó ẩn chứa nhiều bi kịch. Nhưng điều đó sẽ không
thể làm chúng ta mù quáng trước sự khác biệt cơ bản giữa hai
người, Spykman, giống như Mackinder và Strausz-Hupé, tin rằng sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.