khơ-ni Ma-môn về phía Can-tê-mi-rốp-ca, Vô-lô-si-nô. Bộ đội phải sẵn
sàng tiến hành chiến dịch vào ngày 10 tháng Chạp.
Chúng tôi cho là trước ngày đó, Đại bản doanh cần phái điều bổ sung
cho Phương diện quân Tây - Nam thêm 5 sư đoàn bộ binh, 3 quân đoàn xe
tăng, 1 quân đoàn cơ giới, 6 trung đoàn độc lập và cho tập đoàn quân 6 của
Phương diện quân Vô-rô- ne-giơ 3 sư đoàn bộ binh, 1 quân đoàn xe tăng, 7
trung đoàn pháo và cối.
Trong thời gian trước mắt, tập đoàn quân xe tăng 5 phải tiêu diệt địch ở
vùng Tséc-nư-sép-xcai-a, Mô-rô-dốp-xcơ Toóc-mô-xin nhằm cô lập hẳn từ
phía Tây - Nam cánh quân địch bị vây ở Xta-lin-grát và sau đó phát triển
công kích về Ta-xin-xcai-a tiến đến sông Bắc Đô-ne-txơ. Nếu chiến dịch
này thắng lợi thì bộ đội Liên Xô sẽ tiến sát tới Đôn-bát, bắt đầu giải phóng
U-crai-na.
Tổng tư lệnh tối cao tán thành về căn bản những đề nghị của chúng tôi
và hứa sẽ bổ sung lực lượng và phương tiện cho các phương diện quân.
Đồng chí ra lệnh cho tôi đòi các tư lệnh Phương diện quân Tây - Nam và
Vô-rô-ne-giơ phải bắt tay vạch những kế hoạch tỉ mỉ cho chiến dịch và báo
cáo lên Đại bản doanh những ý kiến cuối cùng về chiến dịch, chậm nhất là
trong vòng những ngày đầu tháng Chạp.
Xta-lin cũng đồng ý với đề nghị của tôi chuyển tập đoàn quân 21 của
Phương diện quân Tây - Nam, các quân đoàn xe tăng 26 và 4 đang hoạt
động ở tuyến vây phía trong ở Xta-lin-grát sang Phương diện quân sông
Đôn. Như thế là bộ tư lệnh Phương diện quân Tây - Nam tập trung chú ý
vào tuyến vây phía ngoài và chuẩn bị cho chiến dịch được mật danh là “sao
Thổ”.
Cuối buổi nói chuyện, I. V. Xta-lin chỉ thị rằng trong thời gian này,
nhiệm vụ quan trọng và chủ yếu nhất là phải tiêu diệt thật nhanh cánh quân
Đức bị vây. Làm như vậy, bộ đội Liên Xô hoạt động ở đây sẽ rảnh tay để