Tổng tư lệnh tối cao là người đầu tiên gọi điện thoại chúc mừng tôi
ngay trước khi chưa công bố Sắc lệnh của Đoàn chủ tịch Xô-viết tối cao
Liên Xô. Đồng chí nói rằng tôi được tặng thưởng huân chương không
những vì có công giải phóng Đôn-bát và U-crai-na, mà còn vì sắp giải
phóng được Crưm, là hướng mà bây giờ tôi phải tập trung chú ý vào, nhưng
đồng thời cũng không được quên Phương diện quân U-crai-na 3.
B. M. Sa-pô-sni-cốp lúc đó đang bị ốm nặng đã gửi cho bức điện làm
tôi rất cám động. Sở dĩ tôi thực hiện có kết quả các nhiệm vụ của Bộ Tổng
tư lệnh tối cao, và do đó được tặng thưởng huân chương đặc biệt cao quý,
một phần rất lớn là nhờ có nhiều năm công tác dưới sự chỉ đạo trực tiếp của
đồng chí ấy.
Đêm 10 rạng 11 tháng Tư, tôi cùng với bộ tư lệnh Phương diện quân U-
crai-na 3 cân nhắc kỹ về kế hoạch thực hiện nhiệm vụ tiếp theo do Đại bản
doanh nêu ra cho phương diện quân: mở chiến dịch tiến quân đến biên giới
quốc gia dọc theo sông Brút và sông Đa-nuýp. Chúng tôi quyết định đánh
đòn chủ yếu bằng các tập đoàn quân cánh phải (gồm 41 sư đoàn được tăng
cường thêm hai sư đoàn pháo binh và những trung đoàn pháo độc lập thuộc
Lực lượng dự bị của Bộ Tổng tư lệnh tối cao hiện có tại phương diện quân,
các lữ đoàn chống tăng, súng cối, công binh và lực lượng không quân) theo
hướng chính từ Ti-ra-xpôn đánh vào Ca-gun.
Cụm quân của Pli-ép được dự kiến điều đến để khuếch trương chiến quả
trên hướng công kích chủ yếu, đánh vào Com-rát và tiếp theo về phía Nam
và Tây - Nam trên các con đường rút lui chủ yếu của địch. Tập đoàn quân
cận vệ 8, sau khi vượt sông Đne-xtơ-rơ ở Bê-li-a-ép-ca và Ác-kê-rơ-man, sẽ
đánh một đòn bổ trợ dọc bờ Biển Đen vào Ta-ta-rơ-bu-na-rư và tiến đến
sông Đa-nuýp ở Vin-cốp. Kế hoạch dự kiến toàn phương diện quân bắt đầu
vượt sông Đne-xtơ-rơ vào ngày 18 - 20 tháng Tư. Trong khi đó sẽ phát triển
bàn đạp trên hữu ngạn bằng lực lượng của các tập đoàn quân 57, 37 và 46.