Chuyến đi đến các đơn vị của Phương diện quân Da-bai-can rất có kết
quả. Những quyết định được đề ra trước đây đã thay đổi nhiều: rút ngắn
thời gian hoàn thành các nhiệm vụ cơ bản mà chỉ thị đã dự kiến. Chúng tôi
đã thấy bộ đội của tập đoàn quân xe tăng cận vệ 6 có thể vượt qua dãy núi
Đại Hưng An không phải là vào ngày thứ mười của chiến dịch như kế
hoạch đã định, mà chậm nhất vào ngày thứ năm.
Thời gian tiến quân của các tập đoàn quân bộ đội hợp thành vào đồng
bằng Mãn Châu đã giảm đi rõ rệt. Việc tập đoàn quân 36 chiếm khu vực
phòng thủ vững chắc Hải Lạp Nhĩ đã được vạch ra không phải vào ngày thứ
mười hai, mà là vào ngày thứ mười của chiến dịch. Sau đó, tập đoàn quân
ấy phải tiến công vào Tề Tề Cáp Nhĩ. Chúng tôi đã chuyển tập đoàn quân
53 sang cánh phải một chút so với dự kiến trước đây - nối tiếp sau tập đoàn
quân xe tăng cận vệ 6 - và ra lệnh cho nó phải bám sát theo xe tăng.
Đối với bộ đội hoạt động ở cánh phải của phương diện quân, cụ thể là
đỏi với tập đoàn quân 17, thời hạn ban đầu cũng được rút ngắn tới năm
ngày. Sau khi vượt qua dãy núi Đại Hưng An, tập đoàn quân này phải
chiếm vùng Đại Bàn Sơn. Đồng thời dự kiến rút ngắn một cách rõ rệt thời
gian tiến quân của cụm quân kỵ binh - cơ giới Liên Xô - Mông Cổ tới vùng
Trương Gia Khẩu và Đô-lôn-no.
Đại Bản doanh đã vui lòng phê chuẩn tất cả những thay đổi này. Sau đó,
tôi đã đến thăm các đơn vị của các Phương diện quân Viễn Đông.
Tôi thấy cần nhận xét rằng bộ tư lệnh, các bộ tham mưu và các cơ quan
chính trị của các phương diện quân này cũng đã tiến hành một công việc to
lớn nhằm làm rõ và cụ thể hóa nhiệm vụ của mình. Cuộc diễn tập của bộ
đội hợp thành có nội dung gần với nhiệm vụ chiến đấu, mà sắp tới họ phải
giải quyết, đã được tiến hành dưới sự lãnh đạo của những người chỉ huy có
kinh nghiệm. Bộ tư lệnh các phương diện quân đã thực hiện một công việc
to lớn nhằm cải tiến việc cung cấp vật chất - kỹ thuật cho chiến dịch.