SƯ PHỤ (HỆ LIỆT) - Trang 214

Ta không lên tiếng, vẻ mặt cô ta có hơi khó xử, “Tiên cô, cả đời sư

phụ cô trong lòng không hề có một ai, chỉ có mỗi cô. Hôm qua chẳng phải
cô đã đâm vào tim ngài ấy ở đây sao, sau đó ta hỏi ngài ấy, nếu cô thật sự
nhẫn tâm giết chết ngài ấy thì sao. Ngài ấy nói, vậy đành phải phụ lòng
chúng sinh thôi, ít ra có thể để cô mở lòng được đôi chút.”

Ta nghe vậy khẽ siết nắm tay, nhắm mắt, gạt bỏ cảm xúc, bình tĩnh

hỏi: “Hiện giờ tình hình ở đó thế nào?”

Yêu nữ kéo lấy tay ta nhảy vào trong đầm nước, bơi tới trước mặt lỗ

đen, vừa vào trong lỗ đen, ma khí liền bắt đầu chèn ép cơ thể ta, sau khoảnh
khắc choáng váng ngắn ngủi, cảm giác mất trọng lực ập tới, ta đột nhiên
phát hiện mình đang lơ lửng trong không trung.

Ta ngự kiếm bay lên, đứng vững vàng trong không trung quan sát

xung quanh, bầu trời đỏ tươi, mặt đất khô nứt, đây chính là ma giới.

Ở xa xa có một ngọn núi đen khổng lồ đang không ngừng tỏa ra ma

khí, khắp mặt đất là thi thể của Ma Tộc, Tiêu Dật Hàn đã tắm máu nơi này
sao...

Yêu nữ kéo ta đi về phía trước, càng đi càng gần, đến đây ta mới phát

hiện nơi đó không phải là núi, đó là một chiếc bóng do ma khí màu đen tụ
lại hợp thành, trên đỉnh chiếc bóng đó là một chiếc đầu lâu trắng hếu.

Còn phía trước đầu lâu đó chừng mười trượng là một bóng người màu

lam đang chống đỡ kết giới, hào quang như sương lạnh tỏa ra từ trường
kiếm trong tay hắn.

Không cần yêu nữ giải thích, ta biết tư thế này, là Tiêu Dật Hàn đang

giằng co với đầu lâu đó, có điều bây giờ đang ở Ma giới, ma khí triền miên
không dứt, nếu tiếp tục giằng co, Tiêu Dật Hàn sẽ hao tổn hết nội tức, kiệt
sức mà chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.