SƯ PHỤ (HỆ LIỆT) - Trang 64

Đại ma đầu nói Trừng Tố chân nhân đã cho Mộc Tuyên biết thân thế

của mình, cuối cùng ta cũng hiểu tại sao mấy ngày nay vẻ mặt của Mộc
Tuyên lại lạnh lẽo tiêu điều như vậy.

Từ nhỏ y đã là đại đệ tử phái Thương Lam, hào quang đầy mình, bỗng

dưng có một ngày biết mình là nửa ma bị người đời khinh bỉ, ta thật sự lĩnh
hội sâu sắc thân phận này khó xử nhường nào. Có điều dù sao ta cũng khác
với Mộc Tuyên, từ nhỏ ta đã tiếp nhận sự thật này, không như y, phải trải
qua đau khổ vì tất cả mọi thứ xung quanh đều sụp đổ.

Lúc này đây không ai có thể xoa dịu nỗi đau khổ của y, thế nhưng có

người ở bên cạnh còn hơn để y một mình suy nghĩ lung tung.

“Hôm ta gặp ngươi, núi Thương Lam đích thực có một đoàn người

đang truy sát một người, chỉ là người bị truy sát là một thiếu niên, không hề
liên quan đến ngươi. Ta từng điều tra bối cảnh của ngươi, song chẳng có
thu hoạch gì.” Mộc Tuyên bất ngờ nói như vậy, ta không biết tại sao y đột
nhiên nói chuyện này nên chỉ im lặng lắng nghe. “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Gương mặt y gần trong gang tấc, trong đáy mắt sâu thẳm đầy ắp bóng

dáng ta, “Rốt cuộc ngươi muốn gì?”

Con muốn Linh Kính.

“Ngươi nói đi, không cần phí tâm cơ nữa, có lẽ ta sẽ cho ngươi.”

Con muốn Linh Kính.

Ta muốn thành thật đối diện với Mộc Tuyên, không muốn lừa gạt y

nữa. Thế là ta bất giác thổi ra một cách rất rành mạch, rõ ràng.

“Con muốn người.”

Thanh âm vang vọng trong động rồi chìm xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.