SƯ PHỤ (HỆ LIỆT) - Trang 85

Còn Thanh Hàn nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức trắng hơn tờ giấy.

Ta nhìn càng thấy bực bội nên quay người đi vào phòng. Thanh Hàn nào
chịu thả ta đi, hắn muốn kéo ta, song lại cảm thấy không hợp lễ, vậy là hắn
lắc người đáp xuống trước mặt ta, chặn ta lại.

Ta liếc nó: “Sao, định ra tay với ta à?”

Hắn mím môi, quỳ sụp xuống đất một cách dứt khoát quả đoán, ta lui

lại một bước, “Làm gì vậy, muốn hù chết ta sao?”

Hắn cúi đầu nói: “Thanh Hàn sai rồi, mong sư phụ trách phạt, đồ nhi

nguyện gánh chịu mọi hình phạt của người.”

Tiểu Trư Yêu bên cạnh hiển nhiên cũng giật mình, nó do dự không

biết có nên tới cùng quỳ xuống cầu xin với Thanh Hàn không, ta liếc nhìn
nó, cảm thấy lòng càng bực bội, “Không dám phạt ngươi, có người giúp
ngươi cầu xin kìa.”

Thanh Hàn mím môi không nói, nhưng tiểu Trư Yêu lại bị một sức

mạnh vô hình đẩy ra ngoài cửa, khiến nó hoảng hốt, cứ kêu vang Thanh
Hàn ca ca, mãi đến khi bị lực đạo kia đẩy ra ngoài xa, Thanh Hàn cũng
không đáp một tiếng.

Thanh Hàn lại nói: “Xin sư phụ trách phạt.”

Ta không buồn đếm xỉa tới mà quay về phòng, chỉ là ngồi chưa được

nửa nén nhang thì không thể ngồi được nữa, đến đứng ở cửa, nhìn Thanh
Hàn vẫn còn quỳ dưới đất cúi đầu ủ rũ, ta ho mấy tiếng: “Chưa quỳ đủ sao?
Chiều nay không định luyện công à?”

Hắn ngẩng đầu nhìn ta, đôi mắt đen láy tựa như được thắp sáng trong

khoảnh khắc, “Sư phụ không đuổi con đi nữa sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.