SƯ PHỤ (HỆ LIỆT) - Trang 84

ấy rằng gia gia bị bệnh, huynh ấy mới cùng con ra ngoài…” Tiểu Trư Yêu
cúi đầu, “Người muốn trách thì trách con đi.”

Lẽ nào nó tưởng giả vờ đáng thương thì ta không trách phạt sao?

Ta nhướng mày, lập tức đáp: “Được thôi, vậy ngươi nói thử phải nhận

hình phạt thế nào?”

Tiểu Trư Yêu sửng sốt, hoàn toàn không ngờ bản thân chỉ nói một câu

khách sáo, vậy mà ta lại làm thật, “Con…”

Không khí nhất thời im lặng, tiểu Trư Yêu cắn môi vẻ mặt uất ức, ta

khoanh tay đứng đó không hề dao động.

Lúc này Thanh Hàn lại nói: “Sư phụ… Là lỗi của con, tại con sơ suất,

không cho người biết con muốn ra khỏi núi…”

Hay cho tên tiểu tử, học được cách thương hương tiếc ngọc nữa kia à!

Lòng ta đang bùng lên một ngọn lửa, lúc này tiểu Trư Yêu lại thêm dầu:
“Thần nữ đại nhân, là con,,, là con ái mộ Thanh Hàn ca ca, bởi vậy mới lừa
huynh ấy ra ngoài chơi mấy hôm, người đừng trách huynh ấy, người phạt
con đi, thật sự phạt con đi!”

Ta hệt như một sư phụ nghiêm túc thâm trầm không thấu tình đạt lý,

đứng trước mặt một đôi tình nhân nhỏ nóng lòng vứt bỏ xiềng xích, theo
đuổi tự do… Cơn giận bốc lên, ta bật cười: “Phạt cái gì, không phạt, Thanh
Hàn, giờ con lớn rồi, thích ra ngoài hay không cũng không cần nói với ta,
muốn đi với ai cũng được, ta không lo tới nữa. Kể từ hôm nay coi như con
đã xuất sư, muốn đi đâu thì đi đi.”

Ta đương nhiên giận quá mới nói thế, có điều nói xong cũng khiến ta

giật thót, không hiểu cớ sao mình lại giận đến mức nặng lời như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.