SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 547

– Sẽ không bao giờ quá muộn để yêu lần nữa. Tôi giơ tay làm hiệu cho

thầy một cách thân tình. Tạm biệt, Harry. Em sẽ gọi điện cho thầy ngay khi
tới New York.

– Đừng có gọi. Như vậy tốt hơn.
Tôi bước xuống những bậc cầu thang phía bên ngoài dẫn ra sân để ra xe.

Khi chuẩn bị trèo lên ô tô, tôi nghe thấy tiếng ông gọi với theo từ bên hiên
tầng một:

– Marcus, hôm nay là ngày bao nhiêu nhỉ?
– Ngày 30 tháng Tám, Harry ạ..
– Bây giờ là mấy giờ rồi?
– Gần 11 giờ sáng.
– Chỉ còn hơn tám tiếng nữa, Marcus ạ!
– Hơn tám tiếng nữa thì sao ạ?
– Hơn 8 tiếng nữa thì đến 19 giờ.
Tôi vẫn chưa hiểu gì cả, tôi hỏi:
– Có chuyện gì xảy ra lúc 19 giờ?
– Nàng với tôi, hẹn nhau lúc đó, anh biết rồi mà. Nàng sẽ quay trở lại.

Hãy nhìn này Marcus! Hãy nhìn xem chúng ta đang ở đâu! Chúng ta đang
ở thiên đường của các nhà văn. Chỉ cần viết thôi, tất cả sẽ thay đổi.

* * *

Ngày 30 tháng Tám năm 1975, tại thiên đường của các nhà văn
Nàng quyết định không đến bằng đường 1 mà đi dọc bờ biển. Như vậy

cẩn trọng hơn. Ôm chặt tập bản thảo trong tay, nàng chạy, dẫm chân trên đá
cuội và cát. Nàng gần đến Goose Cove rồi. Chỉ cần đi bộ thêm hai hoặc ba
dặm nữa thì sẽ tới nhà nghỉ. Nàng nhìn đồng hồ: hơn 18 giờ một chút.
Khoảng 45 phút nữa, nàng sẽ đến được nới hẹn. Đúng vào lúc 19 giờ như
đã hẹn. Nàng tiếp tục đi, đã rất gần đường Side Creek, và phải vượt qua bờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.