SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 545

– Em quay về New York, tôi nói với ông.
– Vậy đây là cuộc gặp vĩnh biệt.
– Đây chỉ là tạm biệt. Em sẽ nhanh chóng quay trở lại, sẽ khôi phục lại

danh dự cho thầy, Harry ạ. Cho em xin vài tháng, và một lần nữa, thầy sẽ
lại là nhà văn lớn được cả đất nước kính trọng.

– Tại sao cậu lại làm như vậy hả Marcus?
– Tại vì chính nhờ thầy mà em mới được như ngày hôm nay.
– Thế thì sao? Anh cảm thấy mắc nợ tôi à? Tôi giúp anh trở thành nhà

văn, nhưng bởi vì hình như dưới mắt của dư luận quần chúng, chính tôi lại
không còn là nhà văn nữa, nên anh cố gắng trả lại tôi cái tôi đã cho anh ư?

– Không, em bảo vệ thầy bởi vì em luôn tin tưởng ở thầy. Luôn luôn.
Tôi chìa ra cho ông một phong bì dày và nặng.
– Cái gì thế này? Ông hỏi.
– Cuốn sách em vừa viết.
– Tôi không đọc đâu.
– Em muốn có ý kiến đồng ý của thầy trước khi xuất bản. Cuốn sách này

là của thầy.

– Không, Marcus ạ. Là cuốn sách của anh. Đó mới là vấn đề.
– Có vấn đề gì ở đây ạ?
– Tôi nghĩ cuốn sách này rất tuyệt vời.
– Thế thì tại sao nó lại là vấn đề.
– Phức tạp lắm, Marcus ạ. Một ngày nào đó, anh sẽ hiểu.
– Nhưng hiểu cái gì mới được chứ, trời ạ. Thầy nói đi, nói đi nào.
– Một ngày nào đó, anh sẽ hiểu, Marcus ạ.
Im lặng hồi lâu.
– Vậy bây giờ thầy định làm gì? Rốt cuộc tôi hỏi.
– Tôi sẽ không ở đây nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.