SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 627

Gahalowood rút ngay điện thoại ra bấm số.
– Anh gọi ai vậy? Tôi hỏi.
– Travis Dawn. Để ông ta không được báo cho vợ. Nếu biết bố cô ta đã

thú tội hết, cô ấy sẽ hoảng sợ, bỏ trốn.

Travis không trả lời điện thoại di động. Vậy nên Gahalowood gọi về số

điện thoại ở đồn cảnh sát Aurora đòi nối máy bộ đàm.

– Trung sĩ Gahalowood, cảnh sát bang New Hampshire, anh ta nói với

viên cảnh sát trực máy. Tôi cần nói chuyện ngay lập tức với Cảnh sát
trưởng Dawn.

– Sếp Dawn à? Phải gọi vào di động cho ông ấy. Ông ấy không trực

hôm nay.

– Thế là thế nào? Tôi vừa gọi điện cho ông ta ban nãy, ông ấy còn bảo

đang bận vì có một vụ tai nạn giao thông.

– Không thể thế được, thưa trung sĩ. Tôi nhắc lại là ông ấy không trực

hôm nay.

Gahalowood dập điện thoại, tái xanh mặt, ngay lập tức ra lệnh tổng báo

động.

Travis Dawn và Jenny Dawn bị bắt vài giờ sau tại sân bay Boston Logan,

nơi họ đang chuẩn bị lên máy bay đi Caracas.

Khi tôi và Gahalowood rời trụ sở cảnh sát ở Concord thì đã rất muộn.

Một đám đông nhà báo đã đợi sẵn chúng tôi ở lối ra liền đổ xô tới. Chúng
tôi đi xuyên qua họ, không đưa ra bất kì lời bình luận nào rồi nhào vào
trong ô tô của Gahalowood. Anh ta yên lặng chạy xe.

Tôi hỏi:
– Anh đi đâu thế trung sĩ? Tôi không biết. Thế thông thường cảnh sát sẽ

làm gì trong những giây phút như thế này?

– Họ đi uống. Thế còn cánh nhà văn?
– Họ cũng đi uống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.