nhưng nhất là không được áp sát quá. Anh quyết tìm hiểu điều gì thúc đẩy
Luther có mặt thường xuyên ở Aurora. Hắn có tới để rình rập Jenny không?
Tại sao hắn chở Nola đi đâu? Hắn có ý định gây ra tội ác gì không? Vừa
chạy, Travis Dawn vừa cầm điện đài: anh ta muốn gọi cứu viện cho chắc
ăn. Nhưng ngay lập tức anh ta thay đổi ý định: anh ta không muốn đồng
nghiệp làm phiền. Anh ta muốn giải quyết mọi việc theo cách riêng của
mình: Aurora là một thành phố yên tĩnh cho nên anh sẽ làm một cách yên
tĩnh. Anh sẽ dạy cho Luther một bài học, một bài học khiến hắn nhớ đời.
Lần này sẽ là lần cuối cùng hắn đặt chân tới đây. Travis vẫn tiếp tục băn
khoăn là tại sao Jenny lại đi phải lòng con quái vật này.
– Chính anh viết những bức thư này à? Nola hỏi trong ô tô khi nghe
xong những lời giải thích của Caleb.
– Đúng.
Cô lấy mu bàn tay gạt nước mắt.
– Luther, anh thật là điên! Không được đi ăn cắp thư từ của người khác!
Điều anh làm là không tốt.
Anh ta cúi đầu, xấu hổ.
– Phôi xin lỗi… Phôi cảm thấy quá cô đơn…
Cô đặt một bàn tay thân mật lên bờ vai vạm vỡ của anh.
– Thôi nào, chuyện không có gì nghiêm trọng cả, Luther! Bởi vì như
vậy có nghĩa là Harry yêu em. Anh ấy đợi em! Chúng em sẽ ra đi cùng với
nhau!
Chỉ ý nghĩ ấy cũng đủ làm Nola rạng rỡ hạnh phúc.
– Em thật may mắn, Nola.
– Bọn em yêu nhau… Chắc chắn bọn em sẽ không bao giờ cô đơn.
Họ lăn bánh trên đường 1. Họ đã đi qua đoạn cắt ngang với đường vào
Goose Cove.
– Vĩnh biệt Goose Cove! Nola hạnh phúc reo lên. Ngôi nhà này là nơi
duy nhất ở đây em có những kỉ niệm hạnh phúc.