SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 273

Vì em là thứ 'đồ vật yêu thích' của bọn họ, cho nên chỉ cần nịnh nọt

một chút là họ sẽ đắc ý huyên thuyên nói xấu những người khác... Em cũng
ghi lại tất cả những chuyện đó vào sổ... Làm như vậy khiến tâm trạng em
trở nên nhẹ nhõm hơn một chút... Dù sao thì chưa đến một năm nữa hội lớp
12 cũng phải tốt nghiệp rồi, em có thể xem như em chỉ cần chịu khổ đến
lúc ấy nữa thôi.

Thế nhưng... Em không ngờ Shizuku lại thực hiện những chuyện mà

em đã ghi vào cuốn sổ.

Đầu óc tôi choáng váng trước "sự thật" được phơi bày.

Từ trước tới giờ tôi rốt cuộc đã nhìn đi đâu vậy.

Tôi đã hiểu nhầm căn nguyên của sự buồn thương, đớn đau, sợ hãi của

chị Tomo.

Chị Tomo vốn được ngưỡng mộ, luôn nở nụ cười với đôi mắt sáng

trong như một cậu bé, lúc này đây lại đang nằm rạp trên sàn nhà, mặt nhăn
nhúm, mắt quắc lên đục ngầu, liên tục thốt ra miệng những lời dồn nén bao
thù hận và thở khò khè như một con thú.

Đây rốt cuộc là câu chuyện như thế nào vậy chứ!

Nó rõ ràng không phải một câu chuyện nói về niềm tin và tình bạn tốt

đẹp.

Nó u tối... thê thảm hơn thế! Là về nỗi đau, bội phản và sự phục thù...

Một mình Karasuma bị đuổi ra khỏi đội hợp xướng, sau một năm, đã

mang theo tâm trạng như thế nào khi chứng kiến người bạn thân trước đây
của mình sợ hãi quái vật và dần trở thành một con quái vật? Chứng kiến
Victor cho dù bản thân không ra tay nhưng vẫn đang lao đầu tới bờ vực diệt
vong!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.