SULAMIF - Trang 19

Về nhanh lên, hỡi người em mong mỏi

Chàng trẻ trung như một chú nai rừng.

Chàng nhanh nhẹn như hươu tơ trên núi.

Nàng vừa hát như vậy, vừa buộc gọn những cành nho, men theo dốc núi
mỗi lúc một xuống thấp dần, mỗi lúc một gần hơn, gần hơn bức tường đá
nơi vua Solomon đang đứng phía sau. Chỉ một mình nàng - không ai trông
thấy và nghe thấy nàng; mùi hương của vườn nho đang nở hoa, khí trời mát
mẻ hân hoan của buổi sáng mai và dòng máu nóng trong trái tim làm nàng
ngây ngất, và những lời của bài ca ngây thơ chất phác tức khắc sinh ra trên
môi cô gái được gió mang đi và bị lãng quên vĩnh viễn:

Hãy bắt dùm em cáo con cáo mẹ,

Chúng phá hư hết cả vườn nho

Vườn nho em đang mùa hoa rộ nở.

Cứ thế nàng đi đến sát bức tường đá; và, không trông thấy nhà vua, nàng
quay trở lại, nhẹ nhàng đi ngược lên dốc núi, dọc theo luống nho bên cạnh.
Bây giờ tiếng hát vang lên mỗi lúc một xa dần:

Người thương ơi, hãy đến với em mau,

Hãy nhanh nhẹn như hươu tơ đồng nội,

Như con nai trên núi cỏ thơm.

[15]

Nhưng nàng bỗng ngừng bặt và cúi xuống sát đất, khuất hẳn sau những
luống nho.

Liền đó vua Solomon cất tiếng nói bằng một giọng thật dịu dàng và êm tai:

- Này nàng thiếu nữ ơi, hãy cho ta được xem khuôn mặt của nàng, hãy cho
ta được nghe giọng nói của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.