SULAMIF - Trang 25

nàng thở, ta nghe mùi thơm từ mũi nàng tỏa ra như hương táo ngọt đầu
mùa. Ôi em gái của ta, người yêu dấu của ta, nàng đã cầm tù trái tim ta bằng
một ánh nhìn của đôi mắt nàng, bằng một chuỗi ngọc trên làn cổ nàng.

- Ôi, chàng đừng nhìn em! - Sulamif khẩn nài. - Cặp mắt chàng khiến em
nôn nao quá.

Nhưng tự mình Sulamif ngả người ra phía sau và đặt mái đầu của mình lên
ngực Solomon. Cặp môi nàng đỏ mọng nở ra hé lộ hàm răng ngọc trắng
bóng, hàng mi nàng run rẩy trong một niềm khao khát nhức nhối dày vò.
Solomon đắm đuối gắn chiếc hôn lên khóe miệng mời gọi của nàng. Nhà
vua cảm thấy ngọn lửa bỏng nơi cặp môi nàng, cảm thấy vị trơn mát của hai
hàm răng nàng, vị ẩm ướt ngòn ngọt của lưỡi nàng, và toàn thân ngài cháy
bùng lên một niềm khao khát không nén nổi mà trước đấy trong đời nhà vua
chưa từng bao giờ biết đến.

Cái hôn kéo dài một rồi hai phút.

- Chàng làm gì với em thế! - Sulamif yếu ớt cất tiếng hỏi, đôi mắt từ từ
nhắm lại. - Chàng làm gì với em thế này!

Vua Solomon đắm đuối thì thầm ngay bên cạnh miệng nàng:

- Ôi, mật ngọt trào ra nơi miệng nàng, hỡi người yêu của ta, ôi mật ngọt và
sữa thơm nằm dưới lưỡi nàng... Ô, hãy mau đến đây với ta. Ở đây, sau bức
tường kín đáo và mát mẻ. Sẽ không có ai trông thấy chúng mình. Ở đây có
thảm cỏ xanh mềm dưới bóng những cây bá hương râm mát.

- Ôi không, không, hãy buông em ra. Em không muốn, em không thể.

- Sulamif... nàng muốn, nàng muốn mà... Ôi em gái của ta, người yêu của
ta, hãy đến đây với ta!

Có tiếng bước chân của ai đó vang lên trên con đường phía dưới, cạnh bức
tường bao quanh vườn nho của nhà vua, nhưng Solomon vẫn giữ lấy bàn
tay của cô gái đang hoảng hốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.