SULAMIF - Trang 31

- Đừng cãi nhau nữa; đá vốn nặng, cát cũng không kém, những cơn giận
của kẻ ngu đần càng nặng nề hơn cả hai thứ đó. Cha các ngươi là một người
thông thái và công bằng, ý nguyện của ông được nói trong lời di chúc cũng
rõ ràng như điều đó đã diễn ra trước mặt hàng trăm kẻ làm chứng. Chẳng lẽ
các người không đoán được hay sao, hỡi lũ to mồm bất hạnh, rằng cha các
người đã để lại cho con trưởng tất cả tiền bạc, con thứ toàn bộ súc vật và nô
lệ, còn con út toàn bộ nhà cửa và ruộng đất. Hãy về nhà đi và đừng có tranh
giành thù oán với nhau nữa.

Và cả ba anh em trai - vừa mới đây là kẻ thù của nhau - với những khuôn
mặt tươi tỉnh cúi đầu bái lạy nhà vua, dắt tay nhau rời pháp đình ra về.

Rồi nhà vua xử tiếp vụ tranh chấp gia sản bắt đầu từ ba hôm trước. Một
người khi hấp hối nói rằng sẽ để lại tài sản của mình cho người nào xứng
đáng nhất trong hai đứa con trai của mình. Nhưng vì không ai trong số hai
người con chịu nhận mình là thua kém hơn, nên họ đến xin nhà vua phân
xử.

Vua Solomon hỏi họ làm nghề gì, và được biết rằng cả hai đều làm nghề săn
bắn; ngài nói:

- Các ngươi hãy trở về nhà. Ta sẽ ra lệnh đặt thi hài cha các ngươi bên gốc
cây và trước hết thử xem ai trong hai người bắn trúng ngực ông, sau đó ta
mới xử.

Giờ đây cả hai anh em đã quay về cùng với viên quan phái đi để chứng kiến
sự việc. Solomon hỏi viên quan về diễn biến cuộc thi.

- Tâu bệ hạ, thần đã làm tất cả những gì bệ hạ ra lệnh, - viên quan nói. -
Thần đã đặt xác người cha cạnh gốc cây và trao cung tên cho hai anh em.
Người anh bắn trước. Cách xa một trăm hai mươi bước, anh ta đã bắn đúng
vào nơi trái tim người sống vẫn đập.

- Một phát tên tuyệt vời, - Solomon nói. - Thế còn người em?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.