SULAMIF - Trang 33

nàng đi. Dọc đường, nàng bị một tên cướp xông ra chặn, cướp hết của rồi
toan cưỡng hiếp nàng. Nhưng cô gái đã quỳ xuống trước mặt hắn và khóc
lóc xin hắn tha cho cái trinh tân của mình, rồi nàng kể cho tên cướp nghe
toàn bộ câu chuyện, trình bày lí do nàng đi đến thành phố xa lạ nọ để làm
gì. Tên cướp sau khi nghe nàng kể, đã kinh ngạc trước lòng trung thành với
lời hứa của nàng và cảm động trước lòng tốt của người chồng nàng đến
mức chẳng những tha cho nàng đi, mà còn trả lại cho nàng tất cả những vật
quý mà hắn vừa cướp của nàng. Bây giờ ta hỏi các ngươi, ai trong số ba
người kia đã xử sự tốt nhất trước mặt Đức Chúa Trời - cô gái, chồng nàng
hay tên cướp?

Một trong ba người bị xét xử nói rằng cô gái là đáng khen hơn tất cả vì sự
trung thành với lời hứa của mình. Người thứ hai tỏ ra thán phục trước tình
yêu vĩ đại của chồng cô gái; còn người thứ ba thì cho hành động của tên
cướp là cao thượng nhất.

Nhà vua liền nói với người thứ ba:

- Vậy chính nhà ngươi đã ăn trộm túi vàng của chung, bởi vì bản chất nhà
ngươi là tham lam và ham muốn của cải người khác.

Nghe thấy thế, người đó liền trao chiếc gậy chống đi đường đang cầm trong
tay cho một người bạn và giơ cả hai tay lên trời, nói như thề:

- Xin có đức Jehova

[19]

chứng giám, rằng vàng ở chỗ người này chứ không

có ở tôi!

Nhà vua mỉm cười, ra lệnh cho một tên thị vệ:

- Hãy cầm lấy cây gậy của người này và bẻ đôi ra.

Khi tên thị vệ thi hành mệnh lệnh của vua Solomon, những đồng tiền vàng
liền rơi loảng xoảng xuống sàn nhà, vì chúng được giấu vào bên trong cây
gậy rỗng; còn tên ăn trộm, kinh hoàng trước trí anh minh của nhà vua, vội
vàng quỳ sụp xuống thú nhận tội lỗi của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.