SULAMIF - Trang 34

Lại thêm vợ góa của một người thợ nề xin vào cung Liban và kêu:

- Tâu bệ hạ, tôi đến đây để cầu lời phán xử anh minh của bệ hạ. Với hai
đồng tiền cuối cùng còn lại, tôi đi mua bột mì đổ vào cái đấu lớn bằng sành
để mang về nhà. Nhưng bỗng nhiên một cơn gió lớn nổi lên thổi bay hết số
bột mì của tôi. Muôn tâu đức vua anh minh, ai sẽ đền bù sự thiệt hại đó cho
tôi? Bây giờ tôi không còn gì để nuôi các con nhỏ của tôi nữa.

- Việc xảy ra bao giờ? - nhà vua hỏi.

- Thưa, vào sáng sớm hôm nay ạ.

Vua Solomon lập tức sai gọi mấy nhà lái buôn có thuyền hôm nay sẽ chở
hàng vượt biển qua Jaffa đến Phoenicia. Khi họ đến, nhà vua cất tiếng hỏi:

- Các ngươi có cầu Chúa Trời hoặc các vị thần linh ban gió thuận chiều cho
những chiếc thuyền của các ngươi không?

Đám lái buôn đồng thanh đáp:

- Tâu bệ hạ, có ạ! Và Đức Chúa Trời đã tiếp nhận lễ vật của chúng tôi, vì
rằng Ngài đã cho chúng tôi một trận gió tốt lành.

- Ta mừng cho các ngươi, - vua Solomon nói. - Nhưng cũng trận gió đó đã
làm bay hết bột mì đựng trong đấu của một người đàn bà nghèo khổ. Các
ngươi có thấy nên đền bù lại cho chị ta không?

Mấy người lái buôn mừng rỡ vì rằng nhà vua gọi họ đến chỉ về việc đó, liền
lập tức ném đầy đấu của người đàn bà góa những đồng bạc lớn và nhỏ. Khi
chị ta sung sướng vừa khóc, vừa cảm tạ nhà vua, ngài mỉm cười rạng rỡ và
nói:

- Khoan đã, chưa hết đâu. Cơn gió sáng nay cũng mang đến cho ta một
niềm vui bất ngờ. Vậy nên cùng với tiền bạc của các lái buôn này, ta ban
thêm cho ngươi một ít quà của ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.