SỦNG EM ĐẾN NGHIỆN - Trang 126

Nguyệt, như muốn bẻ gảy tay cô, "Lô Nguyệt Nguyệt, anh cho em một cơ
hội cuối cùng! Thử nói lại những lời em vừa nói xem."

"Thật xin lỗi, em nghĩ có lẽ chúng ta. . . . . ."

Lăng Thiệu căn bản không muốn nghe, xoay người rời khỏi, Lô

Nguyệt Nguyệt thoát khỏi lồng ngực Ngô Lạc Lâm, chạy về phía trước mấy
bước, bắt cánh tay anh lại, Lăng Thiệu hất ra, "Đừng đụng vào tôi !"

Lô Nguyệt Nguyệt đứng tại chỗ,không có phát ra âm thanh gì, nước

mắt một giọt tiếp một giọt rơi xuống, tại sao là bộ dáng như vậy, tại sao hai
người bọn họ sẽ biến thành như vậy?Nếu như không có kết quả, tại sao có
bắt đầu?

Cô không muốn đối mặt với sự thực tàn nhẫn như vậy,thì ra cuộc sống

thực tế không phải chuyện cổ tích, cũng không phải chỉ có tình yêu, hai
người có thể đi chung với nhau; cô bận tâm về mẹ của cô,cũng bận tâm mẹ
của anh, lại còn phải bận tâm giai cấp chênh lệch giữa hai gia đình. . . . . .
Có phải là cô không xứng với anh?

Lúc Lô Nguyệt Nguyệt xoay người, phát hiện Ngô Lạc Lâm còn đứng

tại chỗ, cô lắc đầu liên tục với anh, "Học trưởng, em. . . . . . Xin anh không
nên hiểu lầm, em không có. . . . . ."

"Nguyệt Nguyệt, anh vẫn coi em là cô gái nhỏ, vẫn cho là em vẫn

chưa tới tuổi nói yêu thương, hiện tại,là anh tỏ tình chậm sao?" Ngô Lạc
Lâm nhân cơ hội thổ lộ ý nghĩ của mình, hồi anh học trung học, cũng rất
thích cô rồi, chỉ là về sau, không gâp Lô Nguyệt Nguyệt nữa, anh mới
buông tha phần cảm tình này, hôm nay anh nhìn thấy cô, trong lòng rất vui
vẻ,lòng nghĩ nhặt đoạn ái tình này lần nữa.

Lần này Lô Nguyệt Nguyệt có chút luống cuống, vội vàng lắc đầu nói:

"Học trưởng, anh . . . . ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.