SỦNG EM ĐẾN NGHIỆN - Trang 133

"Lô Nguyệt Nguyệt, em là người phụ nữ tàn nhẫn, em đã đã thay lòng,

tại sao còn tới tìm anh?" Giọng nói Lăng Thiệu buồn buồn.

"Không phải vậy!" Lô Nguyệt Nguyệt có chút khổ sở hô một tiếng, cô

thay lòng với anh? Cô lộ ra vẻ mặt sắp khóc, "Lăng Thiệu, em. . . . . ."

"Nếu như không phải, tại sao lâu như vậy không tới gặp anh?"

"Anh…….Anh không nên hỏi em. . . . . ." Lô Nguyệt Nguyệt cảm thấy

rất uất ức, nhưng có mấy lời, cô phải chôn ở trong lòng.

"Vậy anh chỉ hỏi em một vấn đề, em yêu anh không?" Lăng Thiệu

xoay người lại nhìn cô, vẻ mặt nặng nề.

Lô Nguyệt Nguyệt muốn gật đầu, lại lắc đầu, lúc này, cô nghĩ tới mẹ

của cô, cô có thể buông tha rất nhiều thứ,nhưng không có cách nào buông
tha mẹ của mình, ở trong chuyện này, cô là một người mâu thuẫn, lúc đầu
cô muốn xoay người rời đi, nhưng thấy Lăng Thiệu cố hết sức ngồi dậy, cô
vội vã đưa tay đỡ anh.

Vào lúc này, đột nhiên Lăng Thiệu cầm tay của cô, rõ ràng là anh bệnh

rất nghiêm trọng, thân thể cũng rất suy yếu,nhưng bắt được tay của cô, vẫn
dùng sức, dùng sức đến nỗi ngay cả đốt ngón tay cũng trắng bệch.

"Lăng Thiệu, sẽ có người con gái tốt hơn em, xứng với anh hơn em!

Em. . . . . . Em chỉ là con gái của nữ đầu bếp.”Lô Nguyệt Nguyệt tránh
không được, không thể làm gì khác hơn là nói thật.

"Cho nên?" Giọng điệu của anh chợt hạ xuống.

"Cho nên. . . . . . Anh thả em đi đi!" Lô Nguyệt Nguyệt suýt chút nữa

thì khóc lên, run lẩy bẩy nói ra câu ăn ở hai lòng này. (3T: Là lời nói không
giống như suy nghĩ, mong muốn)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.