SỦNG EM ĐẾN NGHIỆN - Trang 167

"Còn nữa, nhà họ Hạ không muốn mất đi sự hợp tác của anh, cho nên

chấp nhận điều kiện của anh, đưa Hạ Dung Dung đi bồi dưỡng ở nước
ngoài vài năm."

"Chuyện này. . . . . ." Lô Nguyệt Nguyệt ngơ ngác nhìn Lăng Thiệu, có

tàn nhẫn quá không?

Lăng Thiệu hừ lạnh một tiếng, mặt hả hê nhìn vẻ mặt kinh ngạc của

Lô Nguyệt Nguyệt, "Thế nào? Thấy người đàn ông của em rất đặc biệt?"

Lô Nguyệt Nguyệt lắc đầu, "Không phải."

"Vậy có cảm thấy anh rất đẹp trai?" Lăng Thiệu muốn tranh công,

dùng lỗ mũi cọ lỗ mũi xinh xắn của cô, tay cũng không thành thật.

"Ưmh. . . . . . Em cảm thấy, anh thật âm hiểm nha!" Lô Nguyệt Nguyệt

không sợ Lăng Thiệu nữa rồi, gần đây anh vì muốn tâm tình cô vui vẻ, luôn
làm ra chuyện kỳ kỳ quái quái, nhưng mỗi chuyện hầu như không làm
được, mỗi lần cô có thể giễu cợt anh!

"Hừ, còn không phải là vì em!" Lăng Thiệu lườm cô một cái, sau đó

bắt đầu cởi quần áo của cô, "Gần đây sợ em mất hứng, cố gắng lấy lòng
em....em lại dám ghét bỏ anh. . . . . ."

"Em em em. . . . . ." Lô Nguyệt Nguyệt che quần áo của mình, như con

thỏ nhỏ co rúm lại thành một đoàn, "Lăng Thiệu, anh……...anh không thể
làm loạn đó!"

"Hôm nay còn muốn cho anh bỏ qua cho em? Nghĩ thật tốt!" Tròng

mắt Lăng Thiệu thâm thúy, động tác dùng sức hơn một chút, tháo cái quần
lót cuối cùng trên người cô ra, sau đó ấn cô ngã xuống giường, ác ý cười
nói: "Nguyệt Nguyệt. . . . . . Trốn chỗ nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.