Lúc học được giữa chừng, cô hơi đói, tiếp đó nhận được điện thoại của
Lăng Thiệu, anh đi thẳng vào vấn đề, hỏi: "Nguyệt Nguyệt, cô ở nơi nào?"
"Tôi...tôi ở thư viện." Lô Nguyệt Nguyệt nghe được giọng nói quen
thuộc, không khỏi sửng sốt một chút.
"Hiện tại có rảnh không?"
Khóe môi Lô Nguyệt Nguyệt không tự chủ được mà cong lên, chính
cô cũng không biết tại sao, cảm giác như là ăn mật đường, rất vui vẻ,
"Có!"๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
"Tôi đang ở trước cổng trường cô, cô có thể ra không?" Một câu hỏi
thăm trong miệng của anh lại biến thành câu trần thuật, nhưng Lô Nguyệt
Nguyệt không suy nghĩ nhiều như thế, ngay cả sách còn quên dọn dẹp, cầm
điện thoại di động chạy thật nhanh xuống lầu.
Lúc Tô Tô đi ra từ trong nhà vệ sinh, thì nhìn thấy Lô Nguyệt Nguyệt
đang cười, chạy trốn thật nhanh, không khỏi khe khẽ thở dài một hơi, "Tại
sao nhanh như vậy liền lâm vào bể tình? Chẳng lẽ đây chính là vừa thấy đã
yêu?"๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Lô Nguyệt Nguyệt vội vàng chạy đến trước cổng trường, thì gặp được
Lăng Thiệu đang đứng ở đó, anh mặc một cái áo T shirt màu trắng, quần
jean màu sáng, dưới ánh mặt trời, nụ cười trên mặt anh rất ấm áp.
Không biết có phải đứng đã lâu hay không, hai chân của anh có chút
cứng ngắc, cô vội vàng tiến lên đỡ tay của anh, "Chỉ một mình anh?"
"Ừ, tôi bảo tài xế đi về rồi." Lăng Thiệu cười nhẹ một tiếng, từ trong
túi quần móc ra một cái khăn tay, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán cô,
"Đừng chạy gấp như vậy."