SỦNG EM ĐẾN NGHIỆN - Trang 92

trên mặt đất, anh nhìn cô, rất nghiêm túc mà nói:"Chân của anh rất tê, em
có thể đỡ anh dậy không?"

Lô Nguyệt Nguyệt không chút suy nghĩ mà tới nâng anh lên, sau đó

giúp anh bóp chân, không có đợi cô mở miệng hỏi anh,Lăng Thiệu bắt
được tay của cô, "Nguyệt Nguyệt, không thể giận anh vì chuyện này."

"Hừ!" Bỗng chốc Lô Nguyệt Nguyệt duỗi tay về, lúc này mới nhớ

mình đang tức giận, "Em ghét anh!"

"Em ghét anh sao?" Lăng Thiệu nở nụ cười tự giễu, "Anh biết, em sẽ

ghét Lăng Thiệu."

Nguyệt Nguyệt nhìn ánh mắt của anh, lập tức sửng sốt.

"Tính tình của Lăng thiếu gia của nhà họ Lăng rất xấu, làm người ta

sợ, ngày đó, không phải em rất sợ anh sao?Nếu anh nói anh là Lăng Thiệu,
chúng ta sẽ có hôm nay sao? Sự thật chứng minh, suy đoán của anh không
sai, sau khi em biết sự thật, em sẽ ghét anh."

"Không phải vậy, không phải như thế!"Lô Nguyệt Nguyệt vội vã lắc

đầu, làm sao cô quên được! Lăng Thiệu không biết nói giỡn

,. . . . . ."Em

không ghét anh."

"Nhưng em đã nói như vậy." Anh cau mày.

"Em chỉ là, chỉ là. . . . . . Ai. . . . . ." Lô Nguyệt Nguyệt cũng không

biết mình phải giải thích như thế nào, cô đỡ anh ngồi trên giường.

"Lăng Thiệu, Lăng Thiệu, Lăng Thiệu!" Cô cũng không biết tại sao

mình gọi anh như vậy, cô chỉ biết, cái tên "Thiệu lăng" này,đã mọc rể nảy
mầm trong lòng cô, gọi anh là "Lăng Thiệu" , hình như có chút không
quen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.