Tô Tô điên điên khùng khùng, chơi thì chơi,nhưng bây giờ nhìn Lô Nguyệt
Nguyệt rơi vào lưới tình, nhịn không được mà nhắc nhở cô.
"Cái này. . . . . ." Lô Nguyệt Nguyệt nhíu mày, hình như, hình như. . . .
. .
"A, đúng rồi, còn có một việc, tớ nghe người ngoài nói; ta biết một
anh chàng năm trên, hắn biết Đại Thiếu Gia của nhà họ Lăng, hắn nói,
Lăng thiếu gia tên là
『 Lăng Thiệu 』, không biết cậu đã phát hiện ra gì
không, bạn trai của cậu tên gì? Thiệu Lăng?Là bạn của Lăng Thiệu, trên thế
giới này có chuyện trùng hợp đến vậy sao? Còn nữa, cậu nói, tại sao anh ta
rời nhà trốn đi? Anh ta có nói cho cậu biết nguyên nhân chưa?"
"Cái này. . . . . ."
"Nguyệt Nguyệt, người rơi vào lưới tình đều trở nên ngu xuẩn, cậu là
bạn tốt của tớ, tớ không hi vọng cậu bị lừa gạt;tớ cũng không phản đối cậu
thích hắn, nhưng trước khi thích anh ta, phải biết được lai lịch của anh ta."
Lô Nguyệt Nguyệt khẽ sửng sốt, tại sao cô gặp phải anh ở nhà họ
Lăng, hơn nữa, đó còn là phòng của Lăng thiếu gia? Lần đó, hình như là
quản gia kêu cô đi tìm anh? Sau mấy lần, cô đến nhà họ Lăng đều gặp
anh!Còn nữa, tại sao anh dễ dàng sắp xếp cô đến công ty nhà họ Lăng làm
thực tập sinh? Thậm chí cho cô làm chức có lương cao, còn để cho cô làm
trong một phòng riêng khi đang thực tập? Lần trước cô hỏi anh có phải là
Lăng thiệu không, anh chỉ trả lời có lệ rồi bỏ qua. . . . . .
Đột nhiên, Lô Nguyệt Nguyệt cảm thấy Thiệu Lăng là người rất bí ẩn,
đã từ lâu rồi, cô cùng anh quan hệ,chỉ có chuyện tình yêu, tất cả những thứ
khác, cô không hỏi nhiều, cũng không suy nghĩ nhiều.
Sắc mặt của cô có chút kém, nhưng vẫn gật đầu một cái với Tô Tô,
"Cám ơn cậu, Tô Tô."