SUỐI NGUỒN TÂM LINH - Trang 398

398

rằng đó là bản chất của thế gian, bạn sẽ cảm thấy chán
ngắt. Khi bạn nhìn thấy rằng không có gì là thật hay có
thực chất để có thể bám giữ, bạn sẽ cảm thấy chán
ngán và không còn ảo tưởng. Chán ngán không có
nghĩa là chán ghét. Chỉ là tâm bạn đã hiểu rõ. Tâm nhìn
thấy rằng không có gì bạn có thể làm để sửa đổi tình
trạng này; thế giới là như vậy thôi. Biết được như vậy,
bạn có thể buông bỏ mọi ràng buộc, buông bỏ với một
cái tâm không vui, không buồn nhưng bình an bởi bạn
đã nhìn thấy bản chất biến đổi của chúng với trí tuệ.
Tất cả nhân duyên đều vô thường.

Khi xem xét sự việc như thế đó, bạn sẽ thấy chúng

chán ngắt, và bạn trở nên thản nhiên. Bạn không còn
mê đắm vào thú vui dục lạc. Bạn sẽ thấy là nếu mình sở
hữu nhiều, bạn có nhiều thứ để buông bỏ. Nếu sở hữu
ít, bạn có ít thứ để buông bỏ. Giàu thì giàu, sống lâu thì
sống lâu. Không có gì đặc biệt cả. Điều quan trọng là
chúng ta làm theo lời Phật dạy và xây cất căn nhà thật
sự của riêng mình, xây cất nó bằng phương pháp mà
tôi vừa giải thích. Hãy xây căn nhà thật sự của mình.
Hãy xả bỏ! Xả bỏ cho đến khi tâm đạt đến sự bình an
không tới, không lui, không dừng. Hạnh phúc không
phải là nhà thật sự của chúng ta; đau khổ cũng không
phải là nhà thật sự của chúng ta. Cả hạnh phúc lẫn khổ
đau đều thay đổi và hoại diệt.

Đức Phật nhìn thấy rằng tất cả nhân duyên đều vô

thường, nên Ngài bảo chúng ta đừng dính mắc vào
chúng. Đến cuối đời, chúng ta sẽ không có sự chọn lựa
nào cả. Vậy thì buông bỏ chúng trước khi chúng ta đi
đến đó, không phải là tốt hơn sao? Chúng là một gánh
nặng. Tại sao không vứt bỏ gánh nặng đó ngay bây giờ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.