SUỐI NGUỒN TÂM LINH - Trang 433

433

điểm và lòng kiêu hãnh. Chỉ nhận biết hai thứ này thôi
là đủ khó rồi!

Có một lần, một người muốn được xuất gia để

tưởng niệm người mẹ đã quá vãng của ông. Ông đến
thiền viện này, và không màng chào hỏi Chư Tăng, ông
khởi sự đi kinh hành ngay trước cửa chánh điện... đi
tới, đi lui, một cách huênh hoang.

Tôi nghĩ, “Có những loại người như thế sao?” Đây

là niềm tin mù quáng. Ông ta chắc hẳn đã quyết định
phải giác ngộ trước khi trời tối hay gì đó. Ông tưởng
rằng nó dễ đến thế. Ông không nhìn ai cả, cứ cúi đầu
lầm lũi đi như thể sự sống chết của ông tùy thuộc vào
đó. Tôi cứ để ông làm thế, nhưng tôi nghĩ, “Trời ơi, ông
nghĩ tu hành dễ thế sao?
” Tôi không biết ông ở lại bao
lâu, nhưng tôi không nghĩ là ông thọ giới (Tz Khưu).

Khi tâm vừa nghĩ đến một điều gì, chúng ta liền

gởi nó ra ngoài. Chúng ta không nhận ra rằng đây chỉ là
thói quen chế biến của tâm, và sự chế biến này giả
dạng trí tuệ và huyên thuyên dông dài về những
chuyện nhỏ nhặt. Sự chế biến này có vẻ rất khôn ngoan
nếu không biết rõ, chúng ta có thể nhầm lẫn nó với trí
tuệ. Nhưng khi đụng chuyện, nó lúng túng, không biết
xử lý, bởi nó không phải là thứ thật. Khi đau khổ phát
sinh, cái gọi là trí tuệ đó ở đâu vậy? Nó có giúp ích
được gì không? Nó chỉ là sự chế biến mà thôi. Cho nên,
hãy ở lại với Đức Phật. Trong sự tu hành, chúng ta phải
xoay vào trong và tìm thấy Đức Phật. Đức Phật vẫn còn
sống, vậy hãy đi vào trong để tìm Ngài.

Nếu tâm cố nói với bạn rằng bạn là một vị Thánh

Dự Lưu, hãy mang { nghĩ này tới Phật. Ngài sẽ nói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.