SƯƠNG KHÓI QUÊ NHÀ - Trang 63

về chốn quê hương, trông thấy cái hàng rào, cái tường đất cũ k của
nhà cha mẹ tôi. Từ cái bụi tre ở xó vườn, cho đến con đường khúc
khu u trong làng, cái gì cũng gợi ra cho tôi nh ng mối cảm tình
chứa chan, kể không sao xiết được”. Cái hàng rào đó, cái tường đất
đó, cái bụi tre quanh con đường làng khúc khu u đó, thiết tưởng
người Việt nào đi xa cũng mang theo trong lòng.

Lại nhắc chuyện tôi ngồi nhìn mưa bay bên M . Thấy mưa sao

giống mưa bên nhà, lòng t nhiên bồi hồi quá thể. Bỗng nghe tiếng
chó sủa vẳng ra từ dãy nhà trước mặt, tiếng sủa giống y con Vàng,
con Vện ở quê. Tôi mừng quýnh, chạy vô đập thằng em dậy, rối rít
khoe: Này, tao vừa nghe tiếng chó sủa. Không phải chó bécgiê. Nó
sủa y như mấy con chó nhà ngoại mình dưới quê. Thằng em chạy ra
dòm, nói: Gia đình đó người Lào! Hóa ra không phải chó Việt, mà là
chó Lào. Tôi thất vọng quá, nhưng rồi t an ủi: Nước Lào ở kế mình,
tuy tiếng Lào khác tiếng Việt, nhưng chó Lào sủa cũng không khác
chó Việt là mấy, nó sủa cũng giống chó quê mình, không ra “ngoại
ng ” lắm! Nghĩ vậy, t nhiên đỡ buồn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.