SUSHI CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU - Trang 321

tại một...tạp chí.”

“Chị muốn làm việc tại một tạp chí?” Yvonne làm ra vẻ cô ta thấy khó có

thể kiềm chế được một nụ cười.

Clodagh thận trọng gật đầu.
“Chẳng phải tất cả chúng ta đều muốn thế sao, cưng?” Yvonne ngân nga.
Clodagh quả quyết là cô căm ghét cô ta, đồ ranh con hám quyền và tàn

nhẫn này. Dám gọi cô là “cưng” trong khi cô ta chỉ bằng nửa tuổi cô.

“Chị đã tính đến mức lương như thế nào?” Yvonne hỏi, siết dần những

con ốc vít.

“Tôi không...à...tôi chưa nghĩ đến...Cô nghĩ sao?” Clodagh chuyển nốt

chút quyền lực còn rơi rớt của mình cho Yvonne.

“Thật khó mà nói được. Hiện tôi không có nhiều lắm để xem xét. Nếu

chị cân nhắc đến chuyện đào tạo lại...”

“Có thể,” Clodagh nói dối.
“Nếu có gì đó mới, tôi sẽ liên lạc.”
Cả hai cùng biết rằng cô ta sẽ không làm thế.
Yvonne tiễn cô ra đến cửa. Clodagh cảm thấy một nỗi hài lòng độc ác khi

nhận ra cô ta có những ngón chân hơi quặp vào trong.

Ra đến ngoài phố, trong bộ đồ công sở đắt tiền, lố bịch, đáng ghét của

mình, cô chậm chạp bước ra xe. Sự tự tin của cô vỡ tan tành. Buổi sáng
hôm nay là cả một bài học kinh hoàng về việc cô đã già nua và vô dụng đến
nhường nào. Cô đã đặt tất cả hy vọng của mình vào một công việc nhưng,
rất hiển nhiên, thế giới của công việc là một nơi quá nhanh trong khi cô
không còn những kỹ năng để thuộc về đó nữa.

Cô sẽ phải làm gì bây giờ đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.