SUSHI CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU - Trang 391

“Nó làm sao?” Cô luôn luôn đánh giá cao ý kiến của anh về quần áo và

tóc tai của cô.

“Không có gì. Ý anh là anh không thích việc anh chưa nhìn thấy nó từ

trước.”

Cô biết ý anh là gì. Cô cảm thấy một sự lăng mạ đau đớn là tóc anh đã

dài hơn, anh có đồng hồ mới, và từ lần cuối cùng cô nhìn thấy anh anh đã
kịp chu du cả nửa vòng trái đất và cô tuyệt đối không biết tí gì về điều đó.

“Em trông khác quá,” anh nói.
“Thật sao?”
“Không.” Anh lắc đầu và bật cười với tiếng thở hổn hển lạ lùng. “Anh

cũng đếch biết nữa.”

Cô biết chính xác ý anh là gì. Sự quen thuộc đến tột cùng và sự xa cách

trống rỗng quện lấy nhau trong một mối cộng sinh kỳ lạ. Cả hai đều hiện
hữu như nhau, nên có cảm giác như là hai thực thể khác biệt đã bị cắt ra rồi
chập lại với nhau không đúng cách.

“Thứ lỗi cho anh!” Anh tự ngắt lời mình để túm lấy cổ tay cô và, với tay

kia, xoay những ngón tay về phía mình. Có một thứ anh muốn thấy. Anh rất
thô bạo và góc vặn làm cô bị đau. “Em không còn đeo nhẫn cưới của mình
nữa à?” Anh trách móc, đôi mắt nâu của anh khinh khỉnh.

Cô giật tay mình ra và quắc mắt. Vừa xoa cổ tay bị sưng cô vừa buộc tội,

“Anh làm em đau!”

Em làm anh đau thì có!”
“Có gì to tát với chiếc nhẫn đâu cơ chứ?” Mặt cô đỏ phừng phừng giận

dữ. “Chính anh là người đang nói đến chuyện ly hôn.”

“Em mới là người khởi xướng nó ngay từ đầu!”
“Chỉ vì anh đang bỏ rơi em.”
“Chỉ vì em khiến anh không còn sự lựa chọn nào khác.”
Họ trừng trừng nhìn nhau, thở hổn hển trong niềm cảm xúc dâng trào.
“Em có muốn,” anh gặng hỏi, vẻ mặt anh hầm hầm, mắt anh không lúc

nào rời khỏi mặt cô, “lên phòng anh không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.