TA LÀ ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ - Trang 152

Còn khoảng 15 phút nữa là Tiểu Mễ tiến hành cấy ghép tủy, bác sĩ nói,

nếu con bé không tỉnh dậy trước khi phẫu thuật thì dù có tiếp tục dùng
thuốc gây mê hay thuốc tê, thì cũng không có tác dụng, và nếu trong quá
trình phẫu thuật mà con bé tỉnh lại........ Hạ Vãn Tình nói, sau đó lại im bặt.

Lương Khúc Hành nhắm mắt, đôi mày nhăn lại, môi run run, anh

muốn khóc lắm, anh thật sự rất muốn, nhưng anh không thể, anh không thể.

Khẽ chạm vào gương mặt của Hạ Tiểu Mễ vẫn còn đang hôn mê kia,

anh khẽ cười, nước mắt trào ra:Mễ Mễ....em tỉnh lại đi, nếu tỉnh lại, anh sẽ
thưởng cho em!

Mễ Mễ, sao em ngủ hoài vậy? Ngủ nhiều sẽ trở thành con heo ú xấu xí

đó!

À phải ha, em đâu sợ béo!? Vậy sau này anh sẽ vỗ béo em, để em biết

sợ là gì nè!

Mễ Mễ, em biết không, sắp đến sinh nhật anh rồi đó, anh nghĩ ra món

quà mình thích rồi, đó là em tỉnh lại. Chỉ cần như vậy thôi đã đủ lắm rồi!

Mễ Mễ, ở công tỷ anh vừa có nhân viên mới. Cô ấy rất xinh đẹp, lại

quyến rũ nữa. Cô ấy đã tỏ tình với anh.

Nhưng em yên tâm đi, anh không thích cô ta đâu. Bởi anh chỉ yêu

mình em thôi!

Em biết không, ngày bé, cách đây 11 năm, khi anh còn ở Lý gia, vào

sinh nhật thứ 12 của anh, ba mẹ anh suốt bao năm thường mời những vị
khách mà anh còn chẳng biết tên tới. Anh biết họ chỉ xem anh như một
món đồ để dẫn đến chính trị của họ, vì vậy anh thường không thích những
bữa tiệc như thế. Lần nào sinh nhật anh cũng lẻn ra ngoài sân sau. Và tình
cờ, hôm đó anh gặp em, một cô bé 7 tuổi đang ngồi xem kiến khuân đồ ăn
về tổ. Nhìn vẻ mặt háo hức của em, anh thật sự rất buồn cười. Em lúc đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.