TA LÀ ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ - Trang 150

Tiếng đổ vỡ và tiếng lửa lan nhanh khiến Hạ Tiểu Mễ giật mình, sợ

hãi nhìn vào căn phòng mà cô bé vừa chạy vào kia mà vừa sợ hãi vừa lo
lắng.

T....iểu......Mễ, mang chị hai đi......mau lên.....!. Cánh cửa đổ vỡ, cô bé

dịu một thân ảnh nhỏ hơn mình chút xíu ra khỏi phòng, cơ thể cô bé đỏ
bừng, quần áo đã bắt lửa. Yếu ớt đưa Hạ Vãn Tình vào tay Hạ Tiểu Mễ.

Chị Ba....khụ, chúng ta đi th...ôi.... Hạ Tiểu Mễ nắm lấy bàn tay nóng

bỏng của cô bé kéo đi nhưng bàn tay hai người nhanh chóng rời ra. Cô bé
ngã xuống nền đất, cơ thể bật lên sau mỗi lần ho.

Khụ....Đi đi, mau ....c..ùng chị hai......chạy nhanh đi....chị không đi nổi

nữa.....

Hạ Tiểu Mễ ứa nước mắt:Không....không, không thể....chị....khụ khụ,

chị ba.....em không đi....em không đi! Hức hức......

Đi....ma..... Chưa dứt câu, cô bé đã ngất lịm đi.

Chị ba....chị ba....... Hạ Tiểu Mễ gào khóc trong nước mắt.

Mọi người, tôi thấy ba cô bé rồi, mau gọi thêm cứu hộ tới đây!. Một

giọng nói mừng rỡ truyền đến. Sau đó, các nhân viên chữa cháy lập tức đi
đến ôm Hạ Tiểu Mễ, Hạ Vãn Tình và cô bé đi.

...

Ông bà Hạ, chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng chỉ cứu được hai cô

bé, một cô bé do hít quá nhiều khói, hơn nữa còn bị vật nặng có nhiệt độ
cao va đập mạnh vào lưng lên xương sống đã bị tổn thương, 40% da trên cơ
thể cô bé còn bị thiêu cháy. Vì vậy.....dù có cứu cũng chỉ sống được 2 tiếng
đồng hồ!. Bác sĩ già cúi đầu, đôi mắt âm u.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.