TA LÀ ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ - Trang 168

...

Tôi trợn mắt, bụm miệng lại. Bệnh máu trắng? Tôi không biết bệnh

máu trắng là gì, nhưng ba mẹ nói tôi sẽ chết. Tôi sẽ phải chết sao? Không,
tôi không muốn!

Vừa lau nước mắt vừa chạy về phòng, tôi thống khổ sà vào lòng chị ba

khóc lớn:Chị ba, em sẽ phải chết ư? Huhu, em không muốn chết đâu!
Không, chị ba, em muốn được sống cùng chị, cùng chị hai và ba mẹ, em
không muốn chết!.

Chị ba không biết rằng tôi bị bệnh, cho rằng tôi ngủ mơ nên chỉ vỗ nhẹ

lưng tôi mà an ủi:Ngoan, Tiểu Mễ không sao cả. Tiểu Mễ khỏe mạnh như
vậy sao mà chết được?.

Giọng nói nhẹ nhàng của chị khiến tôi nhanh chóng chìm vào giấc

ngủ, an tâm đi vào mộng.

Mấy ngày sau, tôi trở nên trầm mặc hơn. Vì lo lắng cho tôi, ba mẹ đã

dẫn tôi cùng chị hai và chị ba tới một bữa tiệc sinh nhật của con một người
bạn ba mẹ tôi.

Tôi tới bữa tiệc nhưng lại không có tâm trí gì cả, vì vậy liền lủi một

góc xem đoàn kiến. Đám kiến ấy thật mạnh mẽ, dù cho những thức ăn
chúng kiếm được vác trên vai nặng đến đâu, chúng vẫn khuân đi được.

Tôi nhanh chóng bị cuốn vào đó.

Em là......

Thanh âm trong ấm của con trai truyền vào tai khiến tôi bừng tỉnh.

Anh ấy chính là chính chủ bữa tiệc, Lương Khúc Hành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.