TA LÀ ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ - Trang 173

Không thể nào, chị hai là một người tốt. Trừ phi chị ấy phạm sai

lầm...... Nói đến đây, Hạ Tiểu Văn liền im lặng. Không phải cô không tin
chị hai, mà là.....cô không có ở cạnh chị ấy 24/24 đâu mà biết được mọi
hành động của chị ấy.

Chị ba, chúng ta không bàn về việc này nữa nhé!. Hạ Tiểu Mễ thấp

giọng.

Ừm!.

--------11 năm trước---------------------

Thân hình bé nhỏ hòa lẫn trong đêm. Hạ Vãn Tình rưới dầu hỏa lên

khắp phòng khách, sau đó bật lửa. Lửa bùng lên, nhanh chóng lan nhanh
sang những nơi khác. Cô bé sau đó lạnh lùng bước lên cầu thang trở về
phòng, vừa lẩm bẩm:Mẹ, con đang báo thù cho mẹ đây!.

----------------------------------------

Hạ Vãn Tình, cô tới đây bao lâu rồi?. Một cô bé che cả khuôn mặt

bằng một tấm vải mỏng, vận chiếc váy trắng trùm mũ, giọng nói nhỏ nhẹ
hỏi với chất giọng mông lung.

Hạ Vãn Tình ôm lấy đầu gối, ngẩng đầu nhìn cô bé, hai mắt vô

hồn:Vừa mới!.

Được, vậy theo tôi xuống địa phủ. Cô gây nhiều nghiệp chướng, sát

hại em gái, lừa dối người thân. Nhưng dẫu tuổi nhỏ, tâm địa lại không quá
xấu xa, tôi sẽ xem xét mà cho cô cơ hội chuộc lỗi ở bên ngoài. Cô bé vẫn
giữ giọng nhỏ nhẹ.

Bên ngoài?!. Hạ Vãn Tình khó hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.