TA LÀ ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ - Trang 24

Ánh sáng hoàng hôn từ cửa sổ chiếu vào phòng, phủ lên gương mặt

tuyệt sắc thanh tao của Hạ Tiểu Mễ. Ánh mắt mê hồn ấy thực khiến người
ta không thể rời mắt.

Thôi Trần Đổng lắc lắc đầu, tự động đi ra ngoài, nhẹ nhàng khép cửa

lại. Cậu có cảm giác như bản thân là người thừa vậy.

"Anh xin lỗi". Khi đầu đỡ choáng, Lương Khúc Hành mới cúi đầu nói,

thanh âm có phần nghẹn ngào. Mễ Mễ tuy không phải kiểu người con gái
mà người ta hằng ước mong, nhưng địa vị của cô thì khiến không ít ánh
mắt nhòm ngó. Anh cật lực bảo vệ nó nhưng lúc nào nó cũng chỉ đắm chìm
trong hoa bướm, không hề biết cái chết đang cận kề mình. Nay nó đột
nhiên thay đổi, anh chấp nhận được 9 phần nhưng không thể chấp nhận cả
10 phần. Anh luôn sợ nó sẽ rời bỏ anh, luôn sợ.

"Anh nói sẽ bảo vệ em mà, vậy thì phải thực hiện lời hứa chứ. Em hứa

sẽ không rời xa anh. Chắc chắn đấy!" Hạ Tiểu Mễ nói rồi tách hai tay của
anh, sà vào lồng ngực ấm áp của anh.

Lương Khúc Hành mỉm cười xoa xoa mái tóc mượt của Hạ Tiểu Mễ.

Anh đúng là ngốc qúa mà!

"Đúng rồi, tại sao sức em lại mạnh vậy, đánh có một cái mà khiến anh

choáng suốt gần 10 phút đồng hồ." Không thể không thắc mắc a.

"Ừ thì, cũng không phải là em mạnh mẽ gì cả, chẳng qua là ở hai bên

thái dương, dây thần kinh rất yếu, vì vậy nếu đánh vào đó, anh sẽ khiến đối
phương bị choáng váng, nếu dùng lực quá mạnh sẽ dẫn đến tử vong." Hạ
Tiểu Mễ hồn nhiên ngây thơ nói.

Hai mắt Lương Khúc Hành sáng rỡ. Điều này trong sách vở không có

dạy a.

"Sao em biết được điều đó?" Ánh mắt chứa đầy phấn khích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.