TẤM LÒNG VÀNG VÀ ÔNG CHỦ - Trang 10

Anh Tụng vờ trỏ cái núi đằng xa nhưng quặp hai ngón chân vào chỗ

rách ở quần Đức, giật mạnh cho toạc to ra.

Thấy vậy, anh Tam cười sằng sặc, pha trò thêm:

- Để cái cửa sổ rộng cho nó mát. Ồ! Quần vua Zéro thêu hoa thịt,

chúng mày ạ.

Nhưng ông giáo thấy tiếng cười ầm ầm, chạy ra. Anh em tản mỗi

người một nơi, xong còn quay lại nhìn Đức, bộ dạng bơ phờ, mà nhăn răng
ra cười. Các anh ấy cười cái áo thâm nước dưa vừa rộng vừa dài như áo
mượn.

Đức vẫn đứng im như không tủi thẹn vì sự chế giễu thâm ác của bạn,

mà chỉ tủi thẹn vì cái tình cảnh khốn nạn của mình vừa giãi bày với thầy
giáo Chính mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.