TẤM LÒNG VÀNG VÀ ÔNG CHỦ - Trang 144

- Mà u nó nên cẩn thận, nhà người ta thì lắm đồ đạc lỡ suy xuyển cái

gì, người ta lại đổ cho mình, như vú em trước thì khốn. Nhất là ăn nói nên
giữ mồm giữ miệng, đừng tí ta tí toét nhé.

Chị Đĩ Nuôi thở dài, rồi bế xốc con lên.

Ánh tà chiếu vào gáy nó. Chị lấy nón che rồi hôn hít nó, rất âu yếm.

Đến sẩm tôi thì vừa đến nơi.

Bà chủ trông thấy, làm mặt giận:

- Gớm, đài các mãi!

Anh Đĩ Nuôi gãi tai nói lối đỡ lời:

- Bẩm bà, nhà con nó vừa về ban sáng nên nó mệt, chúng con định thế

nào sáng mai cũng lên hầu ông bà.

Ông chủ chạy ra, trông thấy bầu đoàn nhà Đĩ Nuôi, thì cau mặt nói:

- Đi làm gì mà đông thế kia cho mất công việc.

- Dạ, bẩm ông, nhà con nó nhớ cái đĩ nên con phải đưa nhà con đi, mai

con bế cháu về.

Bà chủ đổi mặt tươi cười nói:

- Mau rửa ráy, rồi cho anh bú. Tao mong mãi nhà mày. Anh thì khóc,

mà nhất định không ăn gì. Anh chẳng chịu bú chực ai cả. Mãi đến ba giờ
hôm nay mới chịu ăn tí bột đấy.

- Dạ!

Rồi bà chủ nói dở cợt dở thật:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.